TỐI HẬU NHẤT CÁ LƯU MANH
Tác giả: Lạt Tiêu Giang
QUYỂN 1: Lưu Manh Tiến Hóa
Chương 31: Côn đồ kiếm chuyện
Dịch & Biên: [VIP]
Nguồn: tangthuvie
Ban đêm ở huyện Đông Sơn cũng không có sự yên tĩnh, khắp nơi chung quanh tràn ngập tiếng la ó kêu gào của lũ côn đồ cắc ké cùng đám lưu manh. Trên bầu trời nhìn không ra bóng trăng, sắc trời có chút u ám, đen ngòm không khỏi tạo cho người ta một cảm giác bị đè nén.
Có một đám đông ở trong phòng, Tiền Nhâm Hào và Long Giang đang bảo vệ một bà cụ già cùng Sử Thanh ở phía sau, đứng đối diện bọn họ chính là ba gã côn đồ vô cùng khả ố, vật dụng trong căn phòng nằm ngổn ngang, hỗn độn, có thứ rơi vãi cả xuống đất.
- Chúng mày muốn làm gì?
Đối mặt với ba thằng thuộc giới côn đồ, trên mặt Long Giang không hề mảy may có chút sợ hãi, nhưng trong lòng thì thấp thỏm không yên, mặc dù gã ở trường học có chút tiếng tăm, nhưng cũng không thể bật được những kẻ thuộc giới côn đồ.
- Hắc, hai thằng ranh con chúng mày vẫn còn trọng nghĩa khí ghê a.
Một thằng thanh niên tóc nhuộm đỏ hoe, tai phải đeo khuyên, trên mặt treo một nụ cười bỉ ổi, áo quần lôi tha lôi thôi nhún vai, rồi chỉ vào đống lộn xộn trong phòng khách, nói:
- Chẳng lẽ chúng mày nhìn chưa rõ? Ban đêm nhàm chán, ăn no rồi đi vận động một chút, các anh em, tiếp tục đập phá, A Hoàng, mày đập gian bếp cho tao.
Vừa nói, gã thanh niên vừa lật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-hau-nhat-ca-luu-manh/2510146/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.