Trại Linh tìm cho mình một cuộc sống mới, bắt đầu xua đi gần hết những lo lắng của Thời Nhiễm liên quan đến anh. Dù cho thế nào thì tốt xấu gì cũng đã học người ta đi làm rồi, đây là một sự khởi đầu tốt!
Kết quả đến tối, Trại Linh lại bắt đầu làm xằng làm bậy.
“Tại sao tôi lại không thể ngủ trên giường?”
Thời Nhiễm mệt mỏi cực độ: “Có thể giống nhau sao?”
Trước đây anh là một con mèo trắng múp, bây giờ là một người cao một mét tám.
Trại Linh cảm thấy ấm ức, làm loạn không có kết quả, bị Thời Nhiễm đày đến gian phòng nhỏ Mục Phi nghỉ ngơi lúc trưa, ở đó chỉ có một giường gấp.
Cứ như vậy hai người nghỉ ngơi cả đêm, sáng sớm hôm sau vừa thức giấc thì thấy ba người gia đình Thời Hướng Đông đã đứng trước cửa.
Tối qua Thời Hướng Đông ngủ không ngon giấc, Quách Mai cũng thế, chỉ có Thời Kiệt là không lo chuyện gì, ngủ một giấc đến sáng, sáng ra còn không chịu dậy, cậu ta suy nghĩ một lúc cảm thấy cách nghĩ của cha mình không bảo đảm gì cả.
Nói là quay phim trước, nếu như Thời Nhiễm tha thứ không kiện cáo thì đương nhiên là tốt rồi. Nếu Thời Nhiễm kiện lên thì họ sẽ tung thước phim ra, tốt xấu gì cũng tạo một cơ hội biện bạch cho gia đình mình.
Nhưng Thời Kiệt không hề quên những gì hôm qua Thời Nhiễm nói, cô đã ghi âm, còn muốn gửi bản ghi âm đến trường cậu ta nữa!
Mặc dù lúc ở trường Thời Kiệt không tốt lành gì nhưng cậu ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-ke-thua-tu-hop-vien-nau-an-sieu-ngon/480758/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.