Trong mắt Thời Kiệt lóe sáng: "Chúng ta sẽ không nói những lời tổn thương ấy nữa, em cứ vui vẻ tiếp đón nhà chúng tôi vào trong ở, về sau chúng ta vẫn là người một nhà. Em nói có đúng hay không?"
Thời Nhiễm phải thật sự lau mắt mà nhìn người anh họ, người này không chỉ thâm độc mà tư tưởng còn bẩn nữa.
Thời Nhiễm không hề nao núng, cô lấy điện thoại từ trong ngực ra, trên màn hình hiển thị đoạn ghi âm đã kéo dài được mấy phút.
"Lời anh nói quả thật không tồi, chỉ là tôi có hơi đáng tiếc khi nghe những lời sâu sắc như thế. Anh nói xem trường học của các anh cũng nên khen thưởng ấy chứ nhỉ?"
Thời Nhiễm vung vung mái tóc: "Với lại tứ hợp viện này tôi được thừa kế từ người thân bên nhà mẹ. Đừng dùng con mắt bẩn thỉu đó mà suy đoán người khác nữa."
Về nguồn gốc của tứ hợp viện này thì Thời Nhiễm nói cũng không sai, ở thế giới kia tứ hợp viện của cô đúng thật là của một thân thích bên mẹ. Hơn nữa khi Thời Nhiễm lật tìm trong trí nhớ của nguyên chủ thì những thân thích bến cha đều có ấn tượng, còn phía nhà mẹ lại là một mớ trống không, đó cũng là một chỗ hở mà cô có thể tìm được.
Tứ hợp viện là của Thời Nhiễm?
Là cô kế thừa được từ nhà mẹ?
Tin tức này khiến ba người họ chấn động không nói nên lời.
Trong lòng Thời Hướng Đông không thể nói rõ được là cảm xúc gì: "Sao có thể? Mẹ mày cũng chỉ là một người thường..."
Thời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-ke-thua-tu-hop-vien-nau-an-sieu-ngon/480765/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.