Dẫu sao loại chuyện “Dùng lời khách sáo thu hoạch tình báo có lợi cho chồng từ trong miệng người yêu cũ” nghe rất đáng xấu hổ.
Cho nên tôi nhân lúc Phó Trình Hãn đi công tác không có mặt, xin công ty cho nghỉ để lén đi gặp, không nói cho ai cả.
Tôi đặc biệt mặc một chiếc áo gió gọn gàng, tô son đỏ, đeo kính râm, đi giày cao gót.
Bước vào quán cà phê, Thẩm Nam Hiên đã ngồi ở chỗ sát cửa sổ chờ tôi.
“Đã lâu không gặp.”
Thẩm Nam Hiên đứng dậy.
Không tính buổi gặp trước hôn lễ mấy ngày trước, đúng là tôi và anh ta đã lâu không gặp.
Tôi gật đầu, ngồi đối diện anh ta:
“Lần trước gặp mặt quá vội vàng, chưa kịp nói gì.”
“Xin lỗi, ngày đó là anh quá xúc động, thiếu chút nữa làm hỏng hôn lễ của em.” Mặt Thẩm Nam Hiên còn cay đắng hơn cả cà phê.
“Nhưng thật sự đến bây giờ anh vẫn không thể chấp nhận được việc em thật sự chia tay với anh.”
“Thẩm Nam Hiên, lần này anh về nước, không phải đặc biệt làm sinh nhật cho tôi, mà dự án có vấn đề cần giải quyết, cho nên mới thuận tiện trở về.”
Ta nhìn anh ta với vẻ chắc chắn.
“Sao em biết…”
Tôi đoán đúng rồi.
Anh ta từng nói không phải chuyện tất yếu thì sẽ không về nước.
Trong kế hoạch cuộc đời Thẩm Nam Hiên, từ trước đến nay tôi không phải lựa chọn “tất yếu” kia.
Tôi luôn luôn rất có ý thức tự mình hiểu lấy.
Cho nên sau khi lấy lại tinh thần từ khúc nhạc đệm hôn lễ, tôi cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-khong-cho-anh-nua-mo-son-khe/2696795/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.