Tần Cảnh Sâm không thường xuyên trở về dinh thự của gia đình.
Chỉ thỉnh thoảng cuối tuần hay những dịp lễ quan trọng hắn mới ghé về nhà để tham gia hoặc chủ trì đại sự, còn lại hắn sống bên ngoài, trong những căn hộ sang trọng đắt tiền rải rác ở Minh Thành.
Đây là một trong những bất động sản riêng của Tần Cảnh Sâm, sau khi đầu tư xây dựng phát triển khu biệt thự ở vành đai Đông Minh Thành, hắn tự chọn cho mình một khu đất trên lưng chừng đồi để làm nơi chốn nghỉ ngơi hưởng thụ.Sau cuộc nói chuyện rõ ràng lần trước, Lâm Ý Nhiên đã bớt sợ hãi hơn.
Cô yên lặng ngồi trên sofa chờ đợi chủ nhân của nó.
Người giúp việc đã quen với tính tình hỉ nộ thất thường của ông chủ nhà mình, lần đầu tiên thấy một cô gái làm khách trong nhà cũng ko dám hỏi han, chỉ lặng lẽ đặt ly nước trên bàn rồi lui xuống.Sáng nay đã dậy sớm đến phim trường, đến giờ này Lâm Ý Nhiên thật sự có chút buồn ngủ.
Ghế sofa lớn êm như nhung khiến cô khó cưỡng lại, nghiêng ngả lung lay một hồi, cuối cùng cũng nằm xuống.Tần Cảnh Sâm có một buổi tiệc rượu bên ngoài, hắn tính sẽ về sớm, không ngờ lại gặp được bạn cũ mấy năm trước ở nước ngoài, thành ra lại lôi kéo nói chuyện một chút mới dứt ra được.Cảnh tượng khi hắn trở về nhìn thấy chính là góc nghiêng gương mặt đang mơ màng ngủ, một bên tóc đổ xuống như thác che khuất phần còn lại.Có vẻ mệt mỏi.Tần Cảnh Sâm đi đến sofa, ngồi xuống, chống cằm nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-khong-muon-dien-vai-nu-phu-nay-nua/1882563/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.