Một trận gió thổi qua, Đế Tân phát hiện quần áo trên tay mình lại biến mất rồi.
Đang choáng váng, Kinh Kha nhanh như gió quấn lại chiếc khăn tắm quay đầu lại.
"Em gái, em sống ở tầng mấy? Vừa hay đang không có việc gì, để tôi đưa em lên trên.
"
Kinh Kha tay đỡ khăn tắm, vẻ mặt ung dung, giống như một màn vừa rồi nhân vật chính không phải là cô, nhìn thấy Đế Tân đang há mồm trợn mắt, chẳng qua theo như cách nghĩ của Kinh Kha là cầu còn không được.
Đế Tân vội vã gật đầu, đưa chìa khóa trên tay cho cô, "Ha ha, Cô không biết phòng ở đâu, cảm phiền.
.
nữ tráng sĩ!"
Do dự một lúc, Đế Tân quyết định sử dụng cách xưng hô nữ tráng sĩ để hình dung cô gái có hành động như gió trước mặt này.
Kinh Kha đón lấy chìa khóa nhìn qua, vỗ ngực nói: "Tôi biết ở đâu rồi, để tôi dẫn cô đi.
"
"Vậy thì tốt quá rồi!" Đế Tân vui vẻ nói.
Kinh Kha lắc đầu tỏ ý cô không cần phải lo lắng, dẫn Đế Tân đi đến lầu bốn, chỉ vào căn phòng phía Đông, "Chính là phòng này, phòng của cô ở lầu bốn.
"
Nói xong cầm chìa khóa mở cửa phòng, để Đế Tân bước vào, "Đúng rồi, em gái, cô là.
.
"
Nghe Kinh Kha hỏi mình, Đế Tân thu lại ánh mắt đang hiếu kì, quay về hướng cô, vung tay áo, thần sắc nghiêm nghị nói:
"Cô là Trụ Vương Đại Thương, Đế Tân!"
"Đậu má!" Kinh Kha tay run rẩy, chìa khóa rơi độp xuống đất, không tin ngoáy ngoáy tai, "Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-la-nu-tru-vuong/16231/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.