Ðát Kỷ vừa nói dứt lời, lại thấy nữ phục vụ đứng một bên kia đang há hốc kinh ngạc, lập tức nhận ra bản thân đã vô tình làm một điều gì đó ngu ngốc.
Lúc nào cũng quên hồ ly ở đây không thể nói chuyện!
"Vợ, phải làm sao đây?" Ðát Kỷ bất đắc dĩ hỏi.
Đế Tân sờ lên bộ lông mềm mại mượt mà của Ðát Kỷ, an ủi: "Không sao đâu, cứ giao cho em.
"
Ðát Kỷ gật đầu, sau đó, anh tận mắt thấy vợ mình che miệng nữ nhân viên kia lại rồi lôi người ta vào phòng thử đồ.
"Ưm ưm ưm!" Thả tôi ra! Nữ nhân viên kia hoảng sợ giãy dụa.
Nhưng mà, sức lực của Đế Tân mạnh hơn cô ấy không biết bao nhiêu lần, một chút giãy dụa này không thấm gì.
Một chân đem cửa phòng thử đồ đóng lại, Đế Tân che miệng nữ nhân viên lại, nói với Ðát Kỷ: "Anh Ðát Kỷ, trước đây không phải anh biết pháp thuật mê hoặc gì đó sao, vậy pháp thuật xóa ký ức hẳn là cũng biết một chút đi?"
"Tân Nhi, đây là hai khái niệm khác nhau, để chồng thử trước xem.
" Ðát Kỷ nhảy ra khỏi túi, đứng trên ghế trong phòng thử đồ, bắt đầu thử thi triển pháp thuật.
Nữ nhân viên trơ mắt nhìn con hồ ly kia vươn chín cái đuôi lông xù to, trong mắt lóe lên tia sáng đỏ, đôi mắt vừa đảo, cô ấy lập tức hôn mê bất tỉnh.
Ðát Kỷ: "Tân Nhi, cần phải nhìn vào mắt cô ấy mới có thể thi triển pháp thuật.
"
Đế Tân tỏ vẻ hiểu rõ, trực tiếp vươn tay ấn lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-la-nu-tru-vuong/16272/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.