Lúc đến đây cô còn chưa nhận ra, nhưng khi quay lại, Nguyễn Ngưng phát hiện bản thân đã đi một quãng đường rất xa, khi đến lối ra đường cao tốc thì trời đã tờ mờ sáng.
Cất chiếc xe điện vào trong không gian, sau đó Nguyễn Ngưng cẩn thận đi về phía đoạn đường dốc.
Lúc này, cô phát hiện ở cách đó không xa có một nhóm người đang hướng về đường cao tốc, trên lưng bọn họ đeo ba lô lớn, trên tay còn cầm xà beng.
May mắn là cạnh đoạn đường dốc có một sườn đồi được bao phủ bởi cây và cỏ.
Nguyễn Ngưng nhanh chóng trốn vào bên trong lùm cây.
Mười mấy người đàn ông kia càng lúc càng đến gần hơn, dẫn đầu là một người đàn ông vạm vỡ, ở xương lông mày bên phải có một vết sẹo.
Bên cạnh anh ta có mấy người trẻ tuổi liên tục nhìn trái nhìn phải, hình như có hơi sợ: "Đại ca, hay là chúng ta đợi đến trời tối rồi hẵng đến?"
Người đàn ông cao lớn kia tức giận liếc cậu ta một cái: "Sợ cái gì, khắp nơi đều đã hỗn loạn thế này rồi, ai còn rảnh đi quản chúng ta nữa. Trên đường cao tốc cùng lắm cũng chỉ có mấy người tài xế, chúng ta đông thế này còn sợ bọn họ sao? Không có điện, không có giám sát, bằng chứng cũng không có, đánh chết cũng không có cách nào bắt chúng ta."
"Bây giờ mấy người cũng biết giá cả đồ ăn thế nào, chỉ cần tìm được thức ăn, chúng ta còn kiếm được nhiều hơn so với bọn Lão Tam đi bán thuốc phiện."
"Nếu mày không muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-lap-day-tu-lanh-sinh-ton-o-mat-the/1106980/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.