🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bởi vì sự qua loa của người nhà và sự hiểu lầm của ông nội, bạn Tiểu Thịnh Đô Hành có một cái tên như vậy, chẳng qua người bố ruột tri kỷ, Thịnh Thời Quân vẫn thay đổi một chút âm đọc trong tên cậu nhóc.

Thoạt nhìn vẫn là Đô Hành, đọc lại là “du”.

Cuối cùng hơi có mặt mũi một chút.

Chẳng qua trong tình huống bình thường người nhà gọi cậu nhóc bằng âm “dou”, người dẫn đầu là mẹ cậu bé.

Vưu Cầu Cầu hiếm thấy muốn dẫn con tham gia “Không có gì mà mẹ không làm được”, tin tức đã truyền ra bên ngoài, ngay cả Tinh Cầu *****̃ng rất kích động, a a a, bọn họ có thể nhìn thấy cháu ngoại hờ ư?!

Cả nhà Vưu Cầu Cầu bảo vệ Thịnh Đô Hành rất tốt, cơ bản là không lộ ra một tấm ảnh nào, chỉ có lúc Thịnh Đô Hành một tuổi ra ngoài cùng người nhà bị lộ mặt một lần.

Lúc ấy Thịnh Đô Hành được Thịnh Thời Quân bế, đứa trẻ đáng yêu trắng nõn như ngọc ngồi trên cánh tay của người đàn ông cao lớn, mặc dù chưa nảy nở, nhưng cũng là một đứa trẻ xinh đẹp.

Hai người đẹp kết hợp với nhau, tự nhiên cũng sẽ đẻ ra một đứa trẻ đẹp, chỉ là sau đó lại không được nhìn thấy cháu ngoại hờ nữa.

Bên ngoài lan tin thì lan, tổ chương trình “Không có gì mà mẹ không làm được” còn chưa ra thông báo chính thức, bọn họ định làm một cú nổ.

Đến nhà Thịnh Thời Quân để hẹn thời gian quay, biên đạo chương trình hơi căng thẳng, ở bên ngoài gõ cửa.

Vưu Cầu Cầu vẫn ở căn hộ trước đó Thịnh Thời Quân ở.

Không phải là không có nơi ở to hơn, không nói trước khi Vưu Cầu Cầu tốt nghiệp đã mua hai căn hộ có vị trí cực tốt, diện tích cũng không nhỏ, ở những năm này không biết giá trị tài sản đã tăng bao nhiêu lần, ngay cả tài sản hiện tại của cô cũng không nhỏ; mà Thịnh Thời Quân bỏ đi thân phận hoàng tử nông trường, quản lý công ty ngay ngắn rõ ràng, tài sản cũng không ít.

Đối với bọn họ mua nhà là một việc rất nhẹ nhàng, bố Thịnh còn chuẩn bị cả biệt thự cho bọn họ.

Nhưng hai người kia đều cảm thấy chỗ này đủ ở rồi.

Nơi này cất giấu rất nhiều hồi ức.

Lần *****ên Vưu Cầu Cầu bước vào căn hộ này, là vì thăm dò có phải sếp Thịnh thật sự ở trong nhóm fanclub không, vì thế còn cưỡng ép đối phương mời cô ăn một bữa cơm; lần thứ hai bước vào căn hộ này là đón sinh nhật với Thịnh Thời Quân, mặc dù cô cũng không biết đối phương sinh nhật...

Lúc ấy vẫn là một nơi ở đầy phong cách người đàn ông độc thân, hiện tại khắp nơi tràn ngập ấm áp, chiếc bàn góc cạnh đã bị đổi đi, sợ Thịnh Đô Hành va phải.

Biên đạo chương trình gõ cửa, bên trong vang lên tiếng của Vưu Cầu Cầu, hỏi bọn họ là ai, sau khi biên đạo tự báo tên họ, có tiếng bước chân dần dần tới gần cửa.

Cửa mở.

Người mở cửa lại không phải là Vưu Cầu Cầu, ánh mắt của biên đạo chậm rãi dời xuống, thấy được bạn Tiểu Thịnh Đô Hành.

Lúc ấy mắt biên đạo và người quay phim lập tức sáng lên.

Cậu nhóc mặt âu phục, còn cài nơ, mắt vừa sáng vừa tròn, da thịt trắng nõn.

Trên mạng có không ít suy đoán về con trai của Vưu Cầu Cầu, rốt cuộc thì "Cháu ngoại quốc dân" trông giống bố hay mẹ, biên đạo chương trình cũng rất tò mò, hiện tại cuối cùng cũng gặp được Thịnh Đô Hành.

Đây rõ ràng là đúc ra cùng một khuôn với Vưu Cầu Cầu!

QUQ!

Vưu Cầu Cầu phiên bản nam còn không phải là QUQ à, đây là QUQ bản đáng yêu, quá xinh đẹp, tuổi còn nhỏ đã có thể mường tượng ra vẻ đẹp sau này.

Gần như trong nháy mắt, biên đạo trực tiếp bị vẻ đáng yêu này bắn trúng tim, một giây sau Thịnh Đô Hành ngoan ngoãn lễ phép chào hỏi.

"Chào chị ạ, chị vào nhà đi.”

Gọi chị, không phải gọi dì.

Điều này khiến biên đạo càng thêm cảm động.

Cô ấy vừa tốt nghiệp đại học mấy năm, nhưng bắt đầu từ cấp ba đã bị trẻ con thuộc nhiều độ tuổi gọi là dì, từ lúc mới bắt đầu kinh ngạc khó lòng chấp nhận, đến cuối cùng chậm rãi tâm lặng như nước, không muốn so đo với trẻ con, cô ấy cảm thấy mình đã quen rồi, không ngờ thế mà Thịnh Đô Hành lại gọi cô ấy là chị!

Đây là thiên sứ ở đâu xuống trần vậy?

Thịnh Đô Hành vừa mới gặp mặt tổ chương trình đã bắt được trái tim của không ít người bằng vẻ ngoài đáng yêu và cái miệng biết ăn nói.

...

Lúc tổ chương trình tới Thịnh Thời Quân *****̃ng đang ở nhà, dựa theo quy tắc của chương trình anh cần phải tạm thời rời đi, Thịnh Thời Quân *****̃ng không ở lại lâu lắm, sau khi chào hỏi nhân viên công tác của tổ chương trình thì lập tức tạm biệt vợ con.

Chẳng qua lúc rời đi, Thịnh Thời Quân đứng trước cửa giang tay ra, Vưu Cầu Cầu tiến tới, hai người ôm lấy nhau.

Tổ chương trình: !!!

Không nghĩ tới, bọn họ chỉ quay chương trình gia đình cũng phải ăn cơm chó!

Chủ yếu là động tác và vẻ mặt của hai người đều vô cùng tự nhiên, bạn nhỏ Thịnh Đô Hành cũng không cảm thấy kinh ngạc, thậm chí còn đuổi theo, nhón chân, cũng muốn ôm một cái.

Đây là trạng thái bình thường ở nhà bọn họ, không phải là vì có máy quay nên cố ý giả vờ.

Vưu Cầu Cầu lưu luyến không rời tạm biệt chồng: "Baba đi làm rồi."

Sau khi bóng dáng Thịnh Thời Quân hoàn toàn biến mất trong máy quay, Vưu Cầu Cầu nói với Thịnh Đô Hành như vậy.

Đạo diễn chương trình: ???

Không đúng, sao ông ấy lại cảm thấy giọng điệu Vưu Cầu Cầu như đang mừng thầm vậy chứ.

Đã nói là lưu luyến không rời, vợ chồng tình cảm đâu?

Nét mặt của Vưu Cầu Cầu biểu lộ nụ cười có hàm ý đặc biệt.

"Đô Hành, đến giờ ăn vặt của con rồi."

Ngay sau đó Vưu Cầu Cầu vội vàng không kịp chờ đợi mở ra ngăn tủ chứa đồ ăn vặt, lấy từ bên trong ra các loại đồ ăn vặt cực kỳ nhiều calo và đường.

Ngoài miệng nói đây là Đô Hành thích ăn, nhưng tốc độ cô xé giấy gói cho đồ ăn vào mồm không hề chậm.

Tổ chương trình: "..." Đừng lừa chúng tôi!

Đây là giờ ăn vặt của Đô Hành, hay là giờ ăn vặt của Vưu Cầu Cầu?

Đô Hành còn là trẻ con, nhưng bọn họ không phải.

Sau khi Thịnh Thời Quân rời đi, Vưu Cầu Cầu giống như chim nhỏ xổng chuồng, vô cùng hưng phấn.

Ví dụ như những đồ ăn vặt này, trong nhà dự trữ không ít, nhưng cô vẫn còn di chứng, luôn luôn không dám ăn nhiều trước mặt Tiểu Thịnh, hiện tại thì tốt rồi, hôm nay Tiểu Thịnh không ở nhà.

Ngược lại là Thịnh Đô Hành rất biết tự kiềm chế, chỉ ăn một ít, do dự một hồi, bắt đầu khuyên nhủ mẹ mình.

"Mẹ, ăn ít một chút, không khỏe mạnh."

Vưu Cầu Cầu: "Khoai lang chiên, khoai tây chiên vị dưa leo, khỏe mạnh."

Trong quan điểm của Vưu Cầu Cầu, khoai lang, dưa leo khỏe mạnh = đồ ăn vặt được chế tạo từ bọn chúng *****̃ng khỏe mạnh.

Đối mặt với cách nói ngang ngược của mẹ mình, Thịnh Đô Hành ngơ ngác.

Những người mẹ minh tinh khác đều phải nhắc nhở con mình, không cho phép ăn nhiều đồ ăn vặt, đến Vưu Cầu Cầu bên này, mẹ thì vui sướng ăn đồ ăn vặt, con còn phải khuyên nhủ mẹ.

...

Vưu Cầu Cầu ăn xong đồ ăn vặt, dẫn Thịnh Đô Hành đi đánh răng, cô rất chú trọng chuyện đánh răng, răng bị sâu khá là phiền toái, đặc biệt là Đô Hành còn nhỏ.

Đương nhiên, đánh răng ngoài phòng ngừa sâu răng ra, còn có thể phòng ngừa Tiểu Thịnh có mũi chó nghe được mùi vị.

Sau khi kết thúc giờ ăn vặt, Vưu Cầu Cầu còn dẫn và bạn nhỏ Thịnh Đô Hành đi ngủ trưa.

Ngủ hơn ba tiếng mới tỉnh.

Trẻ con ngủ không được lâu như vậy, cuối cùng Thịnh Đô Hành liền tự mình cùng mình chơi, thực hiện mình mang mình, còn đặc biệt kiềm chế để không ồn ào, phòng ngừa đánh thức Vưu Cầu Cầu.

Vưu Cầu Cầu vẫn nhớ rõ họ đang quay chương trình, không ngủ một giấc đến tận trời tối, sau khi thức dậy thì chơi xếp hình với Thịnh Đô Hành.

Đây coi như là một trò chơi khá bình thường, đạo diễn chương trình âm thầm gật đầu.

Chẳng qua nếu người chơi là Vưu Cầu Cầu thì cuối cùng cũng sẽ lệch lạc.

Ban đầu tất cả rất bình thường, Vưu Cầu Cầu giảng nguyên lý xếp hình cho phiên bản thu nhỏ của mình, hai người một lớn một nhỏ ngồi đối diện nhau trên sàn nhà trải đầy thảm xốp, Vưu Cầu Cầu nói với Thịnh Đô Hành chơi ghép hình có thể rèn luyện tính kiên nhẫn, rèn luyện trí não.

"Chúng ta có thể hoàn thành đúng không?!" Vưu Cầu Cầu vẫn không quên cổ vũ sĩ khí.

"Không thể bỏ dở nửa chừng."

Thịnh Đô Hành rất nể mặt lớn tiếng đáp lại: "Có thể!"

Đạo diễn chương trình chờ đợi mẹ dẫn theo tiểu bằng hữu vượt qua khó khăn, cuối cùng rốt cục hoàn thành ghép hình, cùng một chỗ hưởng thụ thắng lợi vui sướng tình tiết.

Sau đó Vưu Cầu Cầu bắt đầu xé bao bì, đối mặt với một đống mảnh ghép lộn xộn trên sàn nhà, sự kiên nhẫn của cô dần dần biến mất.

"Cái này rốt cuộc phải ghép kiểu gì?"

Sau khi ghép mười phút, sự kiên nhẫn của Vưu Cầu Cầu hoàn toàn tan biến.

Cô ngồi bệt trong khu đồ chơi: "Được rồi được rồi, Đô Hành, chúng ta dọn dẹp một chút, không chơi cái này nữa."

Thịnh Đô Hành đang cẩn thận nghiên cứu các mảnh ghép hình, trên tay còn cầm một mảnh ghép, đột nhiên nghe thấy mẹ cậu nhóc nói không chơi nữa.

Trên khuôn mặt đáng yêu của Thịnh Đô Hành đầy vẻ nghi hoặc.

"Nhưng không phải mẹ nói không thể bỏ dở giữa chừng ạ?”

Đạo diễn chương trình *****̃ng ở một bên gật đầu phụ họa bạn nhỏ Thịnh Đô Hành.

Đúng.

Đã nói là không thể bỏ dở nửa chừng, Vưu Cầu Cầu, sao cô lại thế hả?

Vưu Cầu Cầu rất hùng hồn.

"Đúng vậy."

*****ên cô thừa nhận mình quả thật đã nói thế.

Sau đó kéo con trai qua: "Nhưng nếu như rất khó khăn thì từ bỏ sớm một chút, sẽ vui sướng sớm một chút."

"Chúng ta làm thế này không tính là bỏ dở nửa chừng..."

Cô nhìn bức tranh mới xếp được một phần mười: "Chúng ta là vừa bắt đầu đã bỏ dở.”

Vừa bắt đầu đã bỏ dở, thì càng không lãng phí thời gian.

Tổ chương trình: Cô nói rất có lý...

Có lý cái quần què!

Vưu Cầu Cầu, cô làm vậy thật sự ổn chứ?

Nhà khác đều con quậy, bên Vưu Cầu Cầu thì là con thiên sứ mẹ quậy.

...

Lần này bạn nhỏ Thịnh Đô Hành không bị quan niệm ngang ngược của mẹ kéo đi, cậu nhóc vẫn cảm thấy hứng thú với trò xếp hình, nói mẹ đi nghỉ trước, cậu nhóc tiếp tục thử một chút.

Thế là Vưu Cầu Cầu không hề xấu hổ nằm trên ghế sofa cách đó không xa, quan sát bạn nhỏ Thịnh Đô Hành chơi xếp hình.

Thịnh Đô Hành chơi rất nghiêm túc, vả lại thế mà cậu bé còn ghép xong, khi cậu nhóc vui vẻ gọi Vưu Cầu Cầu sang xem bức tranh đã ghép xong với khuôn mặt lấm tấm mồ hôi, ngay cả nhân viên công tác của tổ chương trình xúc động.

Mặc dù bức tranh cũng không to, nhưng đối với một đứa trẻ ba tuổi rưỡi mà nói, đây hoàn toàn là một cuộc khiêu chiến độ khó cao, bọn họ hoàn toàn không ngờ thế mà Thịnh Đô Hành lại làm được.

Vưu Cầu Cầu *****̃ng không hề keo kiệt ôm lấy con mình, hôn lên trán cậu bé một cái rất vang.

"Đô Hành tuyệt quá.”

"Mẹ biết là con làm được mà, cho nên mẹ mới không làm cùng con, con lợi hại quá, quả nhiên đã làm được!"

Thịnh Đô Hành bị mẹ thổi phồng đến mức vừa kích động vừa vui vẻ, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.

Thật ra cậu nhóc *****̃ng không lợi hại như mẹ nói đâu.

Tổ chương trình: ???

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.