Vỏ của những viên thuốc này được bọc đường, không đắng, sau khi nhanh chóng nuốt xuống trong miệng còn có thể lưu lại vị ngọt nhàn nhạt.
Để đảm bảo an toàn, kế tiếp cô y tá nhỏ lại dùng dụng cụ đo cho ba đứa nhỏ một chút, tất cả đều có giá trị SAN bình thường.
"Cô gái này cần phải đi bệnh viện để tiến hành điều trị đặc biệt, ngoại trừ giá trị SAN quá thấp, xương cốt trên người cô ấy cũng bị nứt ở rất nhiều chỗ." Y tá ngẩng đầu hỏi Diệp Thạch Lục, "Trưởng quan, anh phát hiện cô ấy ở đâu vậy? Vì sao trên người cô ấy lại có nhiều vết thương như vậy?””
Những lời này khiến cho Diệp Thạch Lục phải hỏi lại: "Bị thương? Không có, tôi không hề phát hiện trên người của cô ấy bị thương.”
Anh ta quay đầu nhìn về phía Thích Mê, Thích Mê cũng mang vẻ mặt mờ mịt giống như vậy: "Trên người của tôi có vết thương sao? Tôi không hề cảm thấy đau đớn gì cả.”
"Giá trị SAN của cô quá thấp, nó đã can thiệp vào hệ thống thần kinh và làm giảm cảm giác đau của cô, vì vậy chắc chắn cô sẽ không cảm thấy đau đớn", Cô y tá nhỏ giải thích, "Cô có cảm thấy rất mệt mỏi và hoàn toàn không muốn di chuyển hay không?"
Thích Mê nghĩ nghĩ, gật đầu: "Có.”
“Vậy thì đúng rồi, đây là tín hiệu cơ thể phát ra cho cô, cho thấy cô nên được nghỉ ngơi.”
Lúc này, đứa bé mập mạp nhất giơ tay lên: "Dì y tá, vết thương trên người cô Thích đều là bị đám quái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-mang-theo-dam-nhai-con-o-nha-tre-di-cau-sinh/2528981/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.