Đêm dài yên tĩnh, toàn bộ vương phủ đều chìm vào bóng tối.
Cổ Tiếu Tiếu nằm ngủ say ở trong tay Tĩnh Huyền Phong, khắp căn phòng chỉ có tiếng hít thở an ổn đều đều, bao lâu rồi không được an tâm ngủ như vậy, nàng cũng không nhớ rõ… Mà an bình luôn ngắn ngủi , nàng lại bắt đầu thấy cơn ác mộng kia——
Trong mộng cảnh tượng vẫn như trước, rất nhiều bướm ở giữa hoa viên bay múa, rồi khi nàng bất chợt ngẩng đầu lên, lại thấy hạng vạn cây kim đâm thẳng vào mắt… Nàng đã không còn chắc đây là cảnh trong mơ hay là sự thật, cố gắng trấn an sợ hãi cực độ trong lòng, không ngừng nói với chính mình nhất định phải nhìn hết giấc mộng này, bằng bất cứ giá nào , phải đi qua được đoạn bị kim đâm này…
Nhìn như gần ngay trước mắt, nguyên lai lại cách xa mặt đất rất nhiều, nàng lấy hết dũng khí, nhìn chăm chú về phía chân trời, chỉ thấy từ trên trời giáng xuống vô số ngân châm, lúc bắt đầu chỉ thấy vài cây, nhưng chỉ chốc lát sau, nhanh chóng ngưng tụ lại, trở thành một cái gậy thực khổng lồ, lao về phía nàng với vận tốc ánh sáng…
Cổ Tiếu Tiếu cảm thấy mồ hôi đã thấm ướt y phục, nàng thất hồn lạc phách nhắm chặt hai mắt, nàng không phải bộ đội đặc chủng, cũng chưa từng chịu qua huấn luyện cực khổ, chỉ có thể lấy phản ứng nguyên thủy nhất của con người là che lại hai mắt, vừa nhìn qua khe hở giữa các ngón tay vừa tê thanh liệt phế hô to, nhưng đến khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-manh-xuyen-qua/226092/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.