Lúc trời sắp sáng, anh luyến tiếc chuẩn bị rời đi, đi ngang qua phòng khách, con quạ mắt tinh kia nhìn thấy anh, lập tức vỗ cánh kêu lên:
"Tên trộm tên trộm, đứng lại đứng lại!"
Thời Tử Tấn vèo một cái xuyên tường biến mất.
Linh Vũ cả người ngây ra.
Tô Đào mơ mơ màng màng nghe thấy tiếng động liền bò dậy đi ra phòng khách: "Sao vậy? Linh Vũ mày đang nói chuyện à?"
Linh Vũ dường như rất sợ hãi: "Có trộm có trộm!"
Tô Đào lập tức tỉnh táo, đúng rồi, tối hôm qua cô lại cảm thấy có người đang nhìn mình!
Thực sự có trộm!
Sao có thể?
Căn hộ này của cô lắp toàn bộ khóa vân tay, chỉ có cô và Phương Tri mới vào được!
Hơn nữa đây là Đào Dương, địa bàn của cô, tên trộm lại cả gan dám trộm đồ của sếp như cô.
"Tên trộm đâu?!"
Linh Vũ kích động bay vòng vòng trong phòng khách: "Trong tường trong tường!"
Tô Đào cạn lời, không biết nó đang nói gì, vội vàng lục soát trong nhà, xem có đồ quan trọng nào bị mất hay không.
Không mất đồ, cũng không có dấu vết bị lục soát.
Tô Đào không tin tà, túm Hắc Chi Ma lại, muốn thông qua việc chia sẻ tầm nhìn với nó để xem bộ dạng của tên trộm tối qua.
Hắc Chi Ma vẻ mặt ngơ ngác, không hề phản ứng.
Trong nhận thức của nó, Thời Tử Tấn không phải người lạ, vào thì vào thôi.
Không có nguy hiểm, tạm biệt.
Nó meo một tiếng, chạy thoát khỏi tay Tô Đào, lại chạy lên lầu bám lấy Ớt.
Tuyết Đao ngáp một cái tiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-mo-khoa-he-thong-nha-tro-o-mat-the/2949365/chuong-698.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.