Giang Hồ dễ dàng có được tư liệu về Mạc Hướng Vãn từ đồng nghiệp cũ, khi đặt bản lý lịch của cô ấy trước mặt, cô nghĩ Từ Tư muốn giúp đỡ, cách mà anh giúp chắc chắn phù hợp nhất.
Cô Mạc làm việc ở công ty ban đầu hơn năm năm, đạt được thành tích xuất sắc, có tiếng trong giới giải trí truyền thông. Bất kể là mặt nào, đều phù hợp với yêu cầu của Giang Hồ, đặc biệt là chuyện Tề Tư Điềm có thể nhanh chóng trở thành nữ diễn viên tuyến một, đều nhờ Mạc Hướng Vãn mặc kệ sức ép dư luận, nhận một bộ phim chính kịch lịch sử cho cô ấy.
Nhạc Sam không mấy đồng ý, nói “Cần phải có lòng đề phòng người khác. Lăn lộn trong cái thị trường tư bản này có thể là người tốt không? Càng đừng nói tới động vật ăn cỏ. Những xí nghiệp mà Từ Tư đầu tư, nghe nói đều có thân tín của cậu ấy.”
Giang Hồ im lặng hồi lâu. Nhạc Sam nói rất đúng, ngay cả người bố yêu thương mình cũng không phải người tốt, từ lúc quen biết Từ Tư đến nay, thông qua hành động của anh, sao có thể biết anh là người thế nào?
Cô nhìn hoa quỳnh đỏ yêu kiều đã nở rộ trong chậu, đóa hoa kiêu sa lấn át hết các màu sắc trong phòng, làm mờ nhạt cây xương rồng bên bệ cửa sổ. Cô nhờ bảo vệ hiểu về hoa kia chăm sóc chậu hoa quỳnh đỏ này, bảo vệ rất tận tâm, hoa phát triển rất tốt.
Thật ra, trên chậu hoa tử sa này có khắc một câu bằng chữ tiểu triện, nét chữ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-muon-di-nguoc-gio/1173589/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.