Thời đại thay đổi, nhưng giấc mộng con người theo đuổi vĩnh viễn không thay đổi, cho dù nam nữ già trẻ, nghèo hèn hay phú quý, thậm chí là cô nhi bị bỏ rơi tại viện trẻ mồ côi, cũng có giấc mộng họ muốn theo đuổi.
Xuân Tuyết, Hạ Mĩ, Thu Phong, Đông Nhan bốn người là chị em cùng lớn lên trong cô nhi viện, vẻ ngoài của các cô thì khác nhau, cá tính khác nhau, cách thức bị bỏ rơi trước cửa cô nhi viện cũng khác nhau, nhưng giống nhau ở chỗ đều có ước mơ muốn hoàn thành.
Từ nhỏ đã sinh trưởng trong viện mồ côi nghèo nàn, so với các bạn cùng tuổi cũng trưởng thành hơn, sớm đặt ra lý tưởng cho cuộc đời, từ năm mười hai tuổi các cô đã nuôi trong mình giấc mộn vĩ đại.
Nhìn các bạn học sinh thường có quần áo mới để mặc, mà các nàng lại chỉ có thể nhận quần áo cũ từ các nhà từ thiện để chống đỡ phong hàn, nhìn học sinh các khóa có cha mẹ đặc biệt đưa đón, các nàng lại chỉ có thể tự mình cưỡi xe đạp. Các học sinh được ăn, được mặc, được ở chỗ tốt còn có dư thời gian kết giao bạn trai đến khoe khoang, các nàng chỉ có thể không ngừng mà cố gắng. Sau đó, tự nói với mình cuối cùng các nàng cũng sẽ có một ngày trở nên xinh đẹp, trở thành tiêu điểm cho người khác hâm mộ cùng ghen ghét.
Trong lúc các nàng trước khi tốt nghiệp tiểu học thì đã xác định được mộng tưởng.
Trời sinh tính tình ôn nhu Đồ Xuân Tuyết có chút hồ đồ. Bởi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-muon-lam-phu-nhan/294269/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.