Mặt đất ướt sũng, đỉnh động còn nhỏ nước không dứt.
Xung quanh ngập một mùi tanh khó ngửi, hòa với mùi lá cây thối rữa, khiến người ta buồn nôn.
Khi nhấc chân, đế giày bị thứ gì dính chặt, rất khó kéo ra.
“Đừng động, có tơ nhện.” Lý Phỉ nhỏ giọng nói.
Anh nhỏ tiếng như thì thầm, không ngờ là cái động này có cấu tạo đặc biệt, nên những lời này bị phóng đại vô số lần, một lần lại một lần vang vọng trong động. Giống như đeo tai nghe tốt nhất, âm sắc trong tiếng vọng được giữ hoàn hảo, nó ngắn ngủi lại hữu lực, lộ ra thân thiết dịu dàng, cứ như vậy oanh tạc màng tai ba người.
“…”
Hiệu quả âm thanh lập thể vòng quanh, đặc biệt hưởng thụ như ở rạp chiếu phim Imax.
Đi rạp chiếu phim xem “Con quạ” mười lần, Giản Hoa rất có quyền phát ngôn.
Bên tai và cổ cậu đều đỏ lên, vành tai nóng bỏng, bình thường dù Lý Phỉ dán bên tai cậu nói chuyện, cũng không có hiệu quả rõ ràng như vậy.
Trong chế tác hậu kỳ của “Con quạ”, giọng của Ô tướng quân là diễn viên tự mình lồng. Lý Phỉ là ảnh đế, có thể sử dụng kỹ thuật diễn xuất biểu hiện ra nhân vật hoàn toàn khác biệt. Nhưng ở phương diện giọng nói này, Lý Phỉ lại không phải là quái tài có thể biến đổi giọng nói, nên giọng Ô tướng quân không khác giọng anh lắm.
Thân ở hoàn cảnh nguy hiểm không rõ, bỗng bị tấn công như vậy…
Không ổn rồi!
Giản Hoa tỉnh táo lại, tiếng động này chắc chắn sẽ kinh động nhện khổng lồ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-nay-toi-khong-nhan/1443102/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.