Thời gian lui về bốn tiếng trước.
Gà và nấm là Lý Phỉ mua trong siêu thị đầu phố tiểu khu, vì buổi sáng lăn lộn tốn nhiều thời gian, lúc Lý Phỉ đi mua đồ đã may mắn tránh khỏi giờ cao điểm, nhưng mấy loại rau dưa tươi mới, giá rẻ đã bị lấy mất. Loại rau có thể lựa chọn không nhiều, giữa nấm bào ngư và nấm mỡ béo trắng tròn vo, Lý Phỉ không chút do dự chọn loại sau.
Bóng ma tâm lý về nấm bào ngư thì người dị năng nào cũng có, nửa năm, một năm không hết được.
Nấm mỡ tốt biết bao, thịt nhiều, tuy giá hơi đắt, nhưng nấu với canh gà chắc chắn ngon.
Ảnh đế đeo khẩu trang, mặc áo khoác to đi mua đồ ăn, chọn đồ lại không quá thuần thục. Nhân viên cửa hàng nhìn bóng dáng anh, khe nói nhỏ.
Sau khi giá phòng Hoài thành vọt lên, hộ gia đình mới chuyển đến tiểu khu, không quá giống lúc trước.
Dù kinh tế vừa mới sống lại, nhưng trên đường đã có thể thường xuyên thấy xe xịn, soái ca chất lượng tốt xuất hiện liên tiếp.
Ở Trung Quốc, nhiều khi không phải do tài nguyên nam tính chất lượng tốt ít, mà là do đi trên đường không thấy được có mấy người đàn ông ăn mặc sang trọng, phối hợp đúng đồ. Mọi người đều thuần một màu quốc dân, áo sơmi, T shirt, quần cụt, giày thể thao. Không tìm quần áo hợp với mình, chỉ biết nhìn đồ người mẫu nam mặc trong hình, rồi YY đây chính là hiệu quả khi mình mặc lên, sao có thể tốt?
Cho dù là ngôi sao ba trăm sáu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-nay-toi-khong-nhan/456017/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.