Hắn vừa mở cửa đã thấy Lucky chạy ra hớn hở, hắn ôm lấy Lucky như cả năm không gặp, không để kéo dài thêm thời gian, hắn mở ngay gói xúc xích ra cho Lucky, nhìn con chó ăn ngon lành hắn thấy thật có lỗi, có lẽ nó đói lắm rồi. Đúng thật, không có nó ở đây, không làm gì ra hồn cả. Nó… hắn lại nghĩ đến nó nữa rồi, làm sao để quên được cái con người đó đây. Nó xuất hiện mọi lúc xung quanh hắn, đến cả ngủ hắn cũng thấy nó trong giấc mơ, phải chăng hắn đã thật sự vượt qua cái ranh giới giữa thích và yêu??? Chính hắn cũng không thể giải đáp.
Hắn bế thốc Lucky ra ngoài cửa thì gặp Sunny đang đi tới, cô ta tỏ ra vẻ mặt đưa đám, rất buồn rầu và đáng thương, nhưng điều đó chỉ làm hắn cảm thấy ghét cô hơn. Đến Lucky còn gầm gừ thì huống gì một con người như hắn chứ. Hắn đi lướt qua cô và mở cửa xe rồi để Lucky lại ở ghế sau. Hắn định đi vòng lại thì bị Sunny chặn lại, hắn hít hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh:
– Cô còn muốn gì nữa???
– Mình xin lỗi. – Mắt của Sunny rưng rưng.
– Chỉ thế thôi chứ gì? Đáp lại, lời xin lỗi không được chấp nhận. – hắn nhìn Sunny lạnh nhạt rồi nói. Hắn đẩy Sunny tránh đường, còn mình thì tiếng đến tay nắm cửa, hắn đang định mở cửa thì nghe Sunny nói phía sau lưng mình:
– Mình không cố ý, mình không hề biết rằng Hisun đang ở trong nhà của cậu.
Hắn không thể kìm chế được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-nho-co-roi-ve-nha-di/1867417/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.