Căn phòng trẻ em rộng lớn trở nên căng thẳng, hai bên giằng co đối đầu, không
ai chịu nhường ai.
"Con gái ông đang trong tay tôi."
Giọng nữ bên tai bố Tô bị bóp méo thành giọng nam du côn, cảnh tượng kinh
hoàng trong cơn ác mộng hiện lên trong tâm trí ông ta.
Ông ta như trở về hơn hai mươi năm trước, bên tai văng vẳng lời nói của bọn
bắt cóc.
Gương mặt bố Tô tái nhợt, cơ thể run lên dữ dội, trước mắt mờ mịt, nắm c.h.ặ.t
t.a.y đến nỗi gân xanh nổi lên, cố gắng chịu đựng nỗi đau đớn.
Đứa trẻ ấy khiến ông ta lần đầu làm cha, vừa cảm thấy mới mẻ vừa có chút lo
sợ, bỗng chốc vai mang trách nhiệm nặng nề. Muốn dùng vô số ngôn ngữ để
diễn tả tâm trạng khi làm cha, nhưng mãi mãi không thể dùng ngôn từ nhạt nhòa
để phác họa tấm lòng.
Chỉ biết rằng từ nay trên thế giới này lại có thêm một người thân yêu nhất, ông
ta sẽ từ từ đồng hành cùng con bé lớn lên.
Tiếng khóc nức nở và tiếng kêu cứu non nớt của con gái văng vẳng bên tai.
Giờ đây khó khăn lắm mới có thể cho con bé sống lại, làm sao có thể từ bỏ cơ
hội này?
Bố Tô mím môi khô khốc, trên mặt lộ ra nụ cười giả tạo, nói: "Tôi sẽ không nói
cho cô biết đâu."
Ông ta lăn lộn trên thương trường nhiều năm, nhìn người rất chuẩn.
Vị đại sư này nếu muốn ra tay, vừa nhìn thấy Tô Uyển đã ra tay rồi, sẽ không
giằng co với người khác đến bây giờ.
An Như Cố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-o-nhan-gian-livestream-doan-menh/2166077/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.