An Như Cố buổi tối nay cũng chưa ăn, bèn thuận nước đẩy thuyền, đồng ý ở lại.
Khách sạn lớn quả nhiên không giống những nơi khác, những điều cấm kỵ đều
được cân nhắc trước, tay nghề đầu bếp rất tốt, món nào cũng sắc, hương, vị đều
đủ cả.
Bữa tiệc kết thúc trong không khí vui vẻ.
Lúc sắp đi, Lâm Sơ Tễ cố ý xin An Như Cố phương thức liên lạc. Những người
khác thấy vậy cũng lần lượt để lại phương thức liên lạc, bởi vì bọn họ đều rất tò
mò về An Như Cố.
An Như Cố và Lâm Sơ Tễ cùng nhau rời khỏi khách sạn, Hứa Hãn đã cho người
chuẩn bị xe đưa bọn họ về.
An Như Cố đi đến trước cửa xe, đột nhiên cảm thấy có người đang theo dõi
mình, bèn ngẩng đầu nhìn sang bên phải.
Không biết từ lúc nào, trong bụi cỏ xa xa có một người đang đứng, ngoại hình
bình thường, trên mặt có rất nhiều mụn, làn da sần sùi, giống hệt người mà cô
đã nhìn thấy ở trước cửa khách sạn.
Hắn ta nhìn chằm chằm An Như Cố với ánh mắt oán hận. Nhưng thấy An Như
Cố nhìn qua, liền lập tức dời mắt đi, lén lút rời khỏi.
Lâm Sơ Tễ bên cạnh nhìn theo ánh mắt của cô, tò mò hỏi: “Cô đang nhìn gì
vậy?”
An Như Cố trầm ngâm: “Không có gì.”
Sau đó, An Như Cố và Lâm Sơ Tễ tạm biệt nhau, lên xe trở về quán Xuất Vân.
Trên đường về, An Như Cố chìm vào suy nghĩ, người này từ đầu đến cuối đều
muốn vào khách sạn, như thể rất lo lắng cho bệnh tình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-o-nhan-gian-livestream-doan-menh/2166413/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.