“Ký Kỳ, vừa mới vào thu thôi mà, có lạnh mấy đâu.” Lý Nguyệt đóng cửa lại, khẽ cười nói.
<
“Thì cũng lạnh mà, sao vậy, chị, lẽ nào chị không muốn cho em ngủ trên giường của chị hả?”
Lý Kỳ Kỳ ghen tị: “Á à, chị, chị thay đổi rồi, Tô Thương có thể ngủ, tại sao em lại không được.”
“Á, em nói linh tinh gì vậy, Tô Thương ngủ trên giường chị khi nào chứ.” Lý Nguyệt đỏ mặt nói.
“Thì là hai hôm trước, em ở phòng bên cạnh, nghe rõ mồn một, Tô Thương còn kéo khóa ra, để chị nhìn thấy... của anh ta, sau đó chị còn chủ động đề nghị hôn... của anh ta nữa.”
Lý Kỳ Kỳ nói tiếp: “Chuyện xấu của hai người, em cũng ngại nói ra, kích thước quá to nữa.”
“Khụ.”
Lý Nguyệt ngây người ra mấy giây, sau đó mới kịp phản ứng lại, rồi giải thích: “Kỳ Kỳ, em hiểu nhầm rồi, chị không làm gì Tô Thương cả, hôm đó thứ mà Tô Thương cho chị xem, không phải... của anh ấy đâu, mà là Thục Phân đó.”
“Thục Phân? Thục Phân gì vậy?” Khuôn mặt Lý Kỳ Kỳ tràn đầy sự tò mò.
“Là một con chó Teddy.”
Lý Nguyệt chỉ sang con chó Teddy đang nằm ngủ trong góc, khẽ cười nói: “Chính là nó đó.”
“Đây không phải là thú cưng của Tô Thương sao, hình như gọi là Bạch Miêu gì đó, sao lại ở đây được vậy.”
“Tô Thương tặng nó cho chị rồi, tên Bạch Miêu không hay, nên chị đã đặt tên khác cho nó.” Lý Nguyệt giải thích.
Nghe thấy vậy, Thục Phân đang nằm trong góc nhà ngẩng đầu lên liếc nhìn Lý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2072742/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.