"Cái tên cẩu tạp chủng này đã giết chết Hiên nhi, tôi không thể đế cho nó sống thêm một giây phút nào nữa!"
<
"Tô Thương, chôn cùng với Hiên nhi đi!"
Đỗ Hồng Cẩm không để ý đến lời khuyên bảo của Sở Phục Thịnh, nhìn thấy Sở Phục Thịnh cố ý rút lui, bà ta liền quyết định tự mình ra tay, giết chết Tô Thương.
"Chìa khóa Đông Phủ, giết hết cho ta!"
Tô Thương nhìn thấy như vậy, hai ta liền đẩy về phía trước, chìa khóa Đông Phủ liền xẹt qua hư không, bắn về phía Đỗ Hồng Cẩm.
Bây giờ.
Tô Thương khởi động huyết tế, lấy lại trạng thái sung sức, thôi động chìa khóa Đông phủ, có thể giết chết được thiên tông hậu kỳ.
Đỗ Hồng Cẩm lại là thiên tông hậu kỳ, đương nhiên không có lực trở tay nào, trong chốc lát cơ thể liền bị chìa khóa Đông phủ xuyên thủng.
"Phịch!"
Đỗ Hồng Cẩm dừng ngay tại chỗ, miệng phun ra một ngụm máu tươi, bà ta cúi đầu xuống nhìn cái lỗ bị đâm thủng ở ngay ngực của mình, mặt tràn đầy hoảng sợ nói: "Không, không thể nào, Tô Thương, mày..."
Chưa nói hết câu thì Đỗ Hồng Cẩm đã ngã xuống vũng máu, biến thành một xác chết.
Sau khi giết chết Đỗ Hồng Cẩm, Tô Thương triệu hồi chìa khóa Đông Phủ lại, để nó lơ lửng trên đầu của mình, hàng vạn ánh sáng chiếu xuống bao phủ hết người của anh.
Giờ này phút này.
Tô Thương với chìa khóa Đông phủ trên đỉnh đầu, đang nhìn về phía Sở Phục Thịnh, trong mắt tràn đầy sát ý, thản nhiên nói: "Bây giờ, đến lượt ông!"
Phía bên kia.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2073050/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.