Trái đất ở thời kỳ Mạt pháp, linh khí cạn kiệt.
<
Trong hoàn cảnh như vậy, một người bình thường lại có thể đi ngược lại quy luật trời đất, đặt chân lên Trúc cơ, thật làm người khác khó mà tưởng tượng được.
"Tô Thương, được rồi, gọi Tiêu Đình về đi, đến lúc về trang viên rồi."
Lúc này, Tô Thần Binh mở miệng nói ra, đồng thời cũng nhấn mạnh nhắc nhở: "Chuyện cha chửi bậy nói ông nội con là phế vật, con đừng có lỡ miệng, nếu không cha không để yên cho con đâu."
"Ha ha, cha yên tâm đi, con rất kín miệng."
Tô Thương cười cười, sau đó liền gọi Tiêu Đình tới, hai người khiêng Tô Thần Binh, đi xuống chân núi.
"Uầy, Tiêu Đình, thực lực của cậu hình như có tiến bộ hơn rồi, tôi nhìn khí huyết trong cơ thể cậu như hồng hào hơn, đặt chân đến cảnh giới gì rồi, lẽ nào là đặt chân đến cảnh giới tông sư rồi sao?" Bỗng nhiên Tô Thần Binh hỏi.
Cảnh giới tông sư?
Ông chủ, tôi đã sớm không tu luyện cổ võ nữa rồi, bây giờ thực lực của tôi, có thể nghiền ép địa tông.
Tiêu Đình thầm nghĩ đến, ngoài mặt không nói ra, vì anh ấy đã đồng ý với Tô Thương, phải giấu đi chuyện mình đang tu luyện Thanh minh luyện thể thuật.
Thế là.
Tiêu Đình cười nói: "Ông chủ, mắt nhìn của ông tốt thật, trong khoảng thời gian này tôi đột nhiên thông suốt rồi, giờ đã là cảnh giới tông sư rồi."
Bản thân Tô Thần Binh bị trọng thương, lại thêm cảnh giới bị biến xấu đi, tất nhiên nhìn không ra thực lực thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2073132/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.