Tô Thương nhíu mày, đang chuẩn bị cất điện thoại di động, nhưng lúc này, giọng nói Tây Dao ở đầu dây bên kia tuyền tới.
"Nhóc con, tôi đi rồi."
"Tối hôm qua tôi không hỏi ý kiến của cậu, mà đã cưỡng ép cùng cậu... Tóm lại, sau khi xảy ra chuyện này, tôi bây giờ không biết phải đối mặt với cậu như thế nào cả."
"Tiếp theo tôi định trở về lại sư môn, yên tĩnh một thời gian, cậu đừng có tìm tôi, vì cũng tìm không thấy tôi đâu."
"Đợi tôi nghĩ thông suốt rồi, có thể tôi sẽ đi tìm cậu, cũng có thể vĩnh viễn không bao giờ gặp lại."
"Nhóc con, mặc kệ kết quả như thế nào, cậu đừng có cảm giác tội lỗi, bởi vì là tôi muốn cậu, nên người có cảm giác tội lỗi, là chị đây."
"Tin này đừng có trả lời, cũng đừng có gọi điện cho tôi nữa, sau khi gửi cho cậu dòng ghi âm này, tôi sẽ vứt luôn điện thoại."
"Được rồi, nói đến đây thôi, hoa có ngày nở lại, người có lúc gặp nhau."
Nghe được những lời này, Tô Thương liên tục cười khổ, trong lòng cực kỳ phức tạp.
Lưu Huy và Vương Trại bên cạnh, lại hai mặt nhìn nhau.
Nói nửa ngày trời, thì ra người bị giở trò chính là cậu chủ hả.
Giang Thành Dương cũng trợn tròn mắt, dù sao cũng không ngờ được, hóa ra chân tướng là như vậy.
"Aiya."
"Bây giờ gặp mặt chắc chắn xấu hổ lắm, được rồi, sau này hãy nói đi."
Sau khi dừng lại một chút, Tô Thương mới kịp phản ứng lại, dò hỏi: "Lưu Huy, Tiêu Đình cùng thành viên Huyết Đồ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2073336/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.