Nếu người này hiểu rõ về Vô Ngã thần công như vậy, chứng tỏ ông ta có quen biết với ông cố của anh, hơn nữa quan hệ chắc cũng không tệ.
Cho nên, Tô Thương suy nghĩ một hồi rồi quyết định tạm thời giữ lại cho ông ta một mạng, không cắn nuốt linh hồn ông ta coi như là đã nể mặt ông cố rồi.
Chờ đến khi có cơ hội gặp được ông cố, rồi kiểm chứng với ông cố sau. Nếu như Tô Ma dám lừa anh, thì đến lúc đó gi3t chết ông ta cũng không muộn.
Dù sao Tô Ma cũng bị nhốt trong tháp Hư Không, trừ khi Tô Thương đồng ý thì bằng không cả đời ông ta cũng đừng nghĩ đến chuyện ra khỏi tháp.
Nhớ tới ông cố, trong lòng Tô Thương lại có thêm một thắc mắc, cho nên hỏi: "Tô Ma, rốt cuộc thì ông cố của tôi có nghịch tu Vô Ngã thần công hay không?"
"Có!"
Tô Ma gật đầu nói: "Với tính khí của Tô Vô Kỵ thì sao có thể không tu được chứ."
"Vậy nói cách khác, tôi thật sự có hai ông cố sao?" Tô Thương khó hiểu nói.
"Không phải!"
Tô Ma lại lắc đầu, sau đó ông ta lập tức khâm phục nói: "Phải nói ông cố Tô Vô Kỵ của cậu thật rất tuyệt vời!"
"Theo lời ông ấy nói, Vô Ngã thần công muốn thuận nghịch đồng tu thì nhất định phải phân tách ra một linh hồn, phân tách bản thân chia ra làm hai, một người thì tu Thiên Công Vô Ngã, còn một người thì tu vô Ma Công Vô Ngã."
"Nhưng ông ấy lại khăng khăng giữ vững bản thân, ông ấy nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2073903/chuong-1007.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.