"Cái gì cơ!"
Sau khi biết được thành quả của đứa chắt trai nhà mình, Tô Vô Kỵ vô cùng vui mừng, ông ấy nhịn không được mà cười ha ha: "Mạnh mẽ hơn theo từng thế hệ, mạnh mẽ hơn theo từng thế hệ mà!"
"Cái đồ vô dụng Tô Kiền Khôn, con trai của cậu ta có chút thiên phú, cháu trai lại càng là người có một không hai!"
Trong lúc kích động, Tô Vô Kỵ hỏi: "À đúng rồi, chắt trai của tôi năm nay bao nhiêu tuổi, nó đã bốn mươi chưa?"
"Bốn mươi... Ông nghĩ nhiều rồi, nay nay mới hai mươi tuổi đầu mà thôi." Vương Trọng Vân nói thật.
"Hai mươi tuổi, mà đã đạt cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong, chuyện này..."
Tô Vô Kỵ vô cùng kích động, từ biểu cảm của ông ấy có thể thấy được, giờ phút này ông ấy đang vô cùng phấn khích: "Nhà họ Tô tôi, lớn mạnh, ha ha!"
"Anh Tô, ông còn có một cháu cố trai, một đứa cháu cố gái, hai đứa nhóc kia cũng không phải là người đơn giản."
Vương Trọng Vân lại cung cấp thêm một tin tức nóng hổi, ông ấy nhẹ nhàng cười nói: "Nhất là đứa cháu cố gái của ông, lúc sinh ra đã là Thiên Tông, bây giờ lại càng vượt trội hơn, cảnh giới cụ thể là gì thì tôi không rõ lắm, nhưng tôi đã xem qua căn cốt của cô bé, trong hàng tỷ người cũng rất khó chọn ra được một người."
"Tốt, tốt, tốt lắm!"
Tô Vô Kỵ kích động đứng lên, hăng hái nói: "Xuất quan, hôm nay tôi sẽ xuất quan, đã đến lúc tôi phải đi gặp người thân của tôi rồi."
"Anh Tô,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2075792/chuong-2124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.