Nghĩ tới đây, trong lòng Xích Hồng Nguyệt có hơi đấu tranh: "Nhưng nếu làm như vậy thì không vinh quang lắm, đó cũng không phải phong cách của mình."
"Nhưng chuyện đã đến nước này, cũng chỉ có cách này mà thôi. Tô Thương, xin lỗi, tôi rất muốn lấy được căn nguyên linh khí!"
Rất nhanh, Xích Hồng Nguyệt đã hạ quyết tâm, tung người đi tới trang viên nhà họ Tô...
Xích Hồng Nguyệt nhanh chóng đáp xuống bên ngoài trang viên nhà họ Tô, thi triển thần thức tìm kiếm một hồi, lại phát hiện trong trang viên không có một bóng người.
"Chuyện Tô Thương ở Giang Bắc, mình đã hỏi thăm kỹ càng rồi, anh ta và Lý Nguyệt nhà họ Lý có hôn ước với nhau."
Xích Hồng Nguyệt lẩm bẩm: "Mình có thể đi tìm Lý Nguyệt, khống chế cô ta ở trong tay mình, như thế Tô Thương nhất định sẽ ngoan ngoãn chịu sự chi phối của mình."
Sau khi hạ quyết tâm, Xích Hồng Nguyệt định đến nhà họ Lý tìm Lý Nguyệt.
"Cô là ai?"
Đúng lúc này, Triệu Vận Chi từ trong chiếc xe sang trọng bên cạnh bước ra ngoài, cô ấy tức giận nhìn chằm chằm Xích Hồng Nguyệt, cắn răng chất vấn: "Nói mau, có phải cô là người đàn bà phóng túng mà Vương Dương Minh bao nuôi hay không hả, có phải anh ấy vì cô cho nên mới có thể lựa chọn rời khỏi tôi hay không?"
"Hửm?"
"Muốn tìm cái chết!"
Xích Hồng Nguyệt đã sớm nhận ra trong xe có người, nhưng mà đối phương chỉ là một người phụ nữ bình thường, cho nên cô ta không để ý.
Nhưng ai ngờ người phụ nữ kia lại chạy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2075996/chuong-2235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.