Viêm Long tiên đế dường như sớm đã đoán ra được cảnh tượng này, cho nên mới âm thầm lưu lại cho mình 1 đường lui.
Anh ta sở dĩ dùng trạng thái linh hồn để đến trái đất chính là muốn đề phòng bản thể Vương Dương Minh.
Nếu như không có cơ thể xác thịt cảnh giới tiên đế thì bản tôn cưỡng ép dung hợp lại cũng không thể phát huy ra được hiệu quả tốt nhất.
"Cơ thể tiên đế tôi không cần nữa rồi."
Vương Dương Minh lại không hề quan tâm, mở miệng nói: "Tôi còn có 1 phân thân khác, cũng đã là tiên đế, sau khi dung hợp thì cơ thể của tôi đã là tiên đế rồi."
"Bây giờ chỉ cần nuốt chửng linh hồn của cậu thì tôi đã có thể trở về đỉnh phong, đạt được cảnh giới tiên đế đỉnh phong."
"Ông!"
Viêm Long tiên đế tức giận nói: "Xem ra ông vẫn muốn cưỡng ép tôi dung hợp với ông, bản tôn, nếu như ông đã không nể tình, thì tôi cũng không cần phải lưu tình nữa, ông còn nhớ Hồng Vân nữ đế chứ?"
"Nhớ."
Vương Dương Minh thản nhiên nói: "Bà ấy chết rồi, lúc đó là do tôi có lỗi với bà ấy."
"He he, trí nhớ của ông tốt đấy." Viêm Long tiên đế khẽ nhếch miệng lên nói: "Vậy bà ấy đã sinh cho ông 1 đứa con gái, ông có biết không?"
"Hử?"
Vương Dương Minh nhíu mày nói: "Con gái? Ý gì vậy? Hồng Vân sinh con gái cho tôi lúc nào chứ?"
"He he!"
Viêm Long tiên đế nghe đến đây thì đã biết Vương Dương Minh chưa biết gì cả, thế là nói: "Kỳ thực, năm đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2076078/chuong-2281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.