Editor: HannahVừa hay chỗ cô đang có hai ba phiếu đồ dùng hàng ngày sắp quá hạn, phiếu giày dép cao su chuyên dụng, phiếu xà phòng và một phiếu vải màn chuyên dụng, chỉ còn hạn chưa đến mười ngày, gửi về cũng không kịp sử dụng, không bằng đổi ở đây luôn.Lâm Ái Thanh tìm Mãn Nữu trước xem cô ấy có cần không.“Cần cần cần, đều đổi cho tớ.”Mãn Nữu lấy được phiếu đôi mắt sáng rỡ, trong thôn phát phiếu gạo nhưng phiếu vật dụng hàng ngày thì không có.“Mẹ, mau ra đây Ái Thanh có phiếu đổi nè.”Mẹ Mãn Nữu tay áo màu xanh sẫm là vải của quần áo lao động cũ cắt ráp vào, trên eo mang tạp dề chất vải tương tự, lấy giẻ lau lau lau tay rồi đi lại, vừa nhìn là biết đang bận việc trong bếp, bà nhận lấy phiếu nhìn, vẻ mặt tràn đầy kinh hỉ: “Cái này, thật sự đổi?"“Đổi.
Nhưng mà thím, phiếu này sắp quá hạn rồi, đổi là phải nhanh chóng sử dụng.” Lâm Ái Thanh nhắc nhở.Mẹ Mãn Nữu gật đầu, sắp quá hạn cũng không sao, còn bảy tám ngày nữa mà, còn kịp.
Nhưng mà mẹ Mãn Nữu chỉ muốn cái phiếu giày dép cao su chuyên dụng kia, phiếu xà phòng và phiếu màn không dùng được.Cũng không phải không dùng được nhưng mà người phụ nữ quản việc nhà tính toán đã quen, màn trong nhà tuy rách nhưng vẫn còn có thể sử dụng, phiếu xà phòng càng không cần dùng, có xà phòng rồi, chỉ có phiếu giày dép cao su là cần gấp.
Đôi dép cao su đội trưởng Tiểu Lưu đang mang đã đứt quay lâu rồi, đang sửa lại mang tạm.Nhưng mà Mãn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-o-thap-nien-70-sua-may-keo/2525610/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.