--Buổi sáng tại nhà của nó--
BỊCH! BỊCH! BỊCH! (Tiếng bước chân của nó)
- Con mời mẹ xuống ăn sáng ạ! (Nó vội vàng)
- Ừ mẹ xuống ngay! (Mẹ nó ngồi trong phòng nói ra)
CẠCH! (Tiếng mở cửa phòng)
- Chuyện gì mà ồn ào vậy chị? (Em nó vừa hỏi vừa chải đầu)
- Không có gì, em cũng mau xuống ăn sáng đi!
- Dạ!
--Tại bàn ăn--
- Sao con dậy sớm vậy? Hôm nay là chủ nhật cơ mà? (Mẹ nó thắc mắc)
- Con mới tìm việc làm, mà chỗ này là làm luôn cả chủ nhật mẹ ạ! (Nó vừa ăn vừa trả lời câu hỏi của mẹ)
- Con đừng gắn sức quá, để dành cho việc học nữa chứ!
- Con không sao mà mẹ! Mẹ đang bị bệnh, cũng đừng làm việc nhiều nhé! Thôi, con ăn sáng xong rồi...(Nó sửa soạn chỉnh trang lại 1 chút rồi hôn vào má mẹ nó)
- Con đi đây ạ! (Nói xong nó chạy đi)
--Tại khách sạn Park Hyatt SG--
- Hộc..hộc...hộc...xin..lỗi sếp...em tới trễ... (Nó thở như chưa từng được thở vậy)
- Hừ! Mới ngày đầu mà đã thế này rồi..Thôi vào làm đi!
- Sếp tốt quá! Em cảm ơn sếp nhiều lắm! (Nó cúi đầu cám ơn anh sếp kia rối rít😂😂😂)
- À này, mau mang cái thùng kia vào nhà kho giúp tôi! (Chỉ vào cái thùng ở trong góc)
- Vâng ạ! (Chạy tới lấy)
Lúc đầu thì nó có vẻ hùng hổ lắm, vậy mà bây giờ thì...
- Grừừ...~ lúc nãy đi vội quá nên quên hỏi sếp nhà kho ở đâu rồi! Di ơi là Di, sao mày hậu đậu vậy chứ ~~ (Nó than thở)
Vậy là nó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-pha-vo-su-lanh-lung-chi-de-yeu-em/419878/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.