Ôn Kỳ kiểm tra không có vấn đề.
Người nhà họ Ôn lúc này mới thấy yên tâm, nhưng càng lúc càng nghi ngờ "Nếu Tiểu Kỳ đã không có gì nghiêm trọng, những người kia sao lại bám riết không tha?"
Chẳng lẽ Tiểu Kỳ đã phát hiện được việc cơ mật của bọn họ, hay là được cải tạo quá mức thành công khiến chúng không muốn buông tha?
Cũng không thể là do làm thịt lão đại của bọn chúng đi?
Trên đường về, cha Ôn ngồi trong xe cứ nhìn về phía con trai nhỏ, thấy cậu chống đầu lười biếng nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, khí chất trên người khác hoàn toàn khi xưa, giống như con mèo nhỏ bị cắn thuốc, trong nháy mắt liền trở thành con báo săn.
Ôn Kỳ như có cảm giác, liếc mắt nhìn ông.
Cha Ôn đột nhiên nhớ đến một chuyện, nói: "Tiểu Kỳ, sắp đến sinh nhật tuổi mười tám của con."
Ôn Kỳ nghĩ ngợi một chút, gật gật đầu.
"Con muốn làm thế nào?" Cha Ôn nhanh chóng chuyển chủ đề, "Mười tám tuổi là thành niên, sinh nhật lần này nhất định phải tổ chức thật lớn, con muốn làm gì? Có muốn mời bạn học đến không? Khi trở về ta sẽ để quản gia chuẩn bị thiếp mời."
Ôn Kỳ nói: "Mọi người cứ an bài đi."
Cha Ôn không vui: "Như vậy sao được, đây chính là sinh nhật của con."
Ôn Kỳ mỉm cười: "Vậy trước kia làm thế nào, bây giờ làm như thế đi."
Cha Ôn mơ hồ cảm giác cậu không hào hứng chuyện này lắm, suy nghĩ một chút liền nhớ tới những chuyện xảy ra gần đây, lo lắng hỏi: "Con lo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-phai-dao-hon/2596303/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.