Đã 1 tuần rồi...
Đã 1 tuần cả hai sống trong căng thẳng và ức chế...
Đã 1 tuần cả căn biệt thự chìm trong khó chịu, bực bội...
Cách hành xử của Vy, cái cách hành xử ấy, nó khiến ánh mắt mọi người nhìn cô xoay 180 độ.
Vy luôn tìm cách moi thẻ tín dụng của Erik.
Cô gọi đồ ăn bừa bãi, thậm chí mới mang đến, ăn được một miếng, là lại gọi bà vú già bứt đi vì không vừa miệng.
Tủ quần áo của Vy chật cứng.
Cô nhóc cứ thấy mốt mới là lao theo rầm rầm, quần áo cũ vứt cho bà vú già, bảo bà đem đốt đi.
Vy ăn nói hỗn xược với người làm trong biết thự, Vy nhuộm tóc, Vy mua đủ thứ mới mẻ về trang hoàng, Vy đánh móng tay, Vy chơi bời với lũ bạn lêu lổng trong trường, Vy đánh son, Vy thường đi đâu đó đến đêm khuya mới về, lũ do thám của Erik bảo cô ấy vào bar, vào sòng bạc, và nhờ cái nhẫn trên tay Vy, cô nhóc không gì là không thể làm...
Chỉ sau một tuần, tên Vy đã nổi khắp thành phố, khuôn mặt Vy đã được gắn đều trong trí nhớ khắp người ở khắp quán bar, khắp sòng bạc, khắp các party...!
Anh đã không nói chuyện với cô, cũng một tuần nay...
Anh bảo anh bận, anh công tác, anh dụ dỗ cô bằng thẻ tín dụng của anh...
Vy biết anh đang rất chán ngán cô, kế hoạch của Vy sắp thành công rồi! Cố lên! Sắp rồi...!sắp rồi...!đáng lẽ cô phải vui chứ sao lại khóc sướt mướt thế này chứ...!sao lại khóc...!sao lại khóc...
Bình thường, khi anh về,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-se-la-ac-quy-ben-em/2009949/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.