-Không buông tôi ra....Hức....Hức. Buông tôi ra- một cô gái vừa nói vừa giãy giũa thật mạnh. Cô đau đớn, bọn họ đang làm nhục cô. Quần áo cô bị xé rách và rơi vương vãi trên mặt đất. Và trước mắt cô là bốn năm tên đàn ông. Họ chẳng những tội nghiệp cô mà còn tỏ ra thích thú mà hành hạ cô mặc cho cô có đau đớn có van xin rất nhiều.-Haha...haha....haha...- Từng tràng cười man rợ của bọn đàn ông vang lên càng làm cho cô sợ hãi hơn. Đến lúc chịu không nổi nữa cô đành buông xuôi tất cả mà khóc trong thầm lặng.
Nhưng tất cả chỉ là một giấc mơ, một quá khứ đã ám ảnh lấy cô gái. Và cô gái đó là nó- Hàn Lệ Băng
-KHÔNG- nó sợ hãi hét toáng lên và tỉnh dậy. Từng giọt nước mắt rơi lã chã trên khuôn mặt của nó. Nó ngồi thu lại một góc và ngồi bó gối lại. Giấc mơ vừa rồi đã ám ảnh nó suốt 3 năm nay. Chẳng đêm nào mà nó có thể ngủ một giấc trọn vẹn. Cứ nghĩ đến sự việc năm đó, nó lại cảm thấy đau đớn tột cùng. Nó chẳng thể làm gì ngoài việc khóc. Nó đã chẳng còn trong trắng nữa.
Nhớ lại 3 năm trước, mọi việc cũng đều bắt nguồn từ khoảng thời gian này.
*3 năm trước
We don"t talk anymore
We don"t talk anymore
We don"t talk anymore
Like we used to do
................................
(We don"t talk anymore)
Bản nhạc tiếng Anh vang lên làm người con gái- nó đang nằm trên giường khó chịu mở đôi mắt ra và vơ lấy chiếc Iphone. Nó bắt máy
-Alo.
-Hân Nhi (tên trước đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-se-mai-han-anh-nguoi-toi-yeu-a/2371361/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.