"Sao vậy? Cô Diệp đã từng bị người đàn ông nào đó tổn thương sao?" Trong lòng Cố Ngộ Thù lạnh lẽo, nụ cười của cô như kim châm vào mắt anh.
"Cứ cho là vậy đi, thật ra mà nói thì suy cho cùng cũng là tổn thương lẫn nhau. Tôi tổn thương anh ta trước, sau đó anh ta rả thù lại mà thôi. Nhưng tôi không hiểu, sao anh ta lại độc ác như vậy? Có đôi khi, thậm chí anh ta khiến tôi cảm thấy... anh ta không hề yêu tôi, một chút cũng không." Đến cuối cùng cô vẫn oán hận Cố Ngộ Thù, phải, cô đã từng phản bội anh, chuyện này cô không thể đổ lỗi cho người khác, nhưng cô chỉ phản bội anh mà thôi, không làm chuyện gì quá đáng khác.
Thế nhưng, Cố Ngộ Thù đó, vô cùng độc ác! Đùa giỡn cô, chà đạp cô, thậm chí xém chút giết chết cô.
Cô chìm vào ký ức, ráng chống đỡ nụ cười không chạm đáy mắt, nước mắt không nghe lời mà chảy xuống.
Trái tim Cố Ngộ Thù như bị dao nhọn đâm vào, từng dao từng dao đâm vào thật đau đớn, anh run run tay gạt đi nước mắt trêи khóe mi cô: "Đừng khóc, đàn ông đều thích sĩ diện và làm ra vẻ, bề ngoài anh ta đối xử với cô như vậy, không chừng bí mật đằng sau sẽ làm cô đau lòng."
Anh thừa nhận, lúc gặp mặt lại, anh hận rất Diệp Tam Tuế, thế nhưng... trong lòng anh, thật ra đã vui sướиɠ đến phát điên. Anh cũng cảm thấy mình điên rồi mới vướng vào Diệp Tam Tuế, cho dù năm đó bị phản bội, anh dường như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-tha-co-doc-ca-doi-con-thoai-mai-hon-yeu-anh/1373260/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.