Diệp Tam Tuế ngất đi, bởi vì khối u trong não, mỗi lần bị phá hủy tận cùng luôn kèm theo những cơn đau như bị nứt vỡ vậy.
Cô bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa thiếu kiên nhẫn, kèm theo một giọng nữ sắc bén: “Hồ ly tinh! Tôi biết cô đang ở bên trong!”
Cô tỉnh dậy từ sàn nhà lạnh lẽo, đầu đau như thể nứt ra, cả người cô nhếch nhác, không có gì che đậy cả, còn Cố Ngộ Thù không biết đã đi đâu từ lâu rồi. Anh luôn cư xử như vậy, làm xong thì trực tiếp rời đi, chỉ còn lại là ɖu͙ƈ vọng thuần túy, dường như nhìn thêm một cái cũng cảm thấy ghê tởm.
Âm thanh chói tai ngoài cửa không ngừng vang lên, Diệp Tam Tuế cắn rang quấn chăn bông ra mở cửa thì bị tát vào mặt.
Giọng nói chói tai và lực đánh mạnh mẽ.
Đầu của Diệp Tam Tuế nghiêng sang một bên, lỗ tai ù đi, máu mũi chảy ròng ròng. Cô bám chặt cửa phòng đứng vững, khàn giọng nói: “Cô Tô, tôi xin lỗi.”
Xin lỗi khi làm người thứ ba xen vào tình cảm của người khác, người khác này lại từng là chị em tốt.
Tô Nam Chi vươn tay kéo chăn bông trêи người Diệp Tam Tuế: “Nếu xin lỗi có ích, thì cần cảnh sát làm gì! Hôm nay tôi phải xé rách bộ mặt hèn hạ này của cô! Đường đường là cô chủ nhà họ Diệp mà lại đi dụ dỗ chồng sắp cưới của người khác, cô không sợ làm mất mặt anh trai cô sao!”
Diệp Tam Tuế bị buộc phải dây dưa với Tô Nam Chi, nhưng cô vừa bị người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-tha-co-doc-ca-doi-con-thoai-mai-hon-yeu-anh/1373284/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.