Diệp Tam Tuế mặc cho nước nóng dội sạch khắp người, bắp chân vẫn còn hơi run rẩy, cô kìm chế tiếng khóc, tự ɭϊếʍ vết thương của mình như một con động vật nhỏ.
Cố Ngộ Thù... thay đổi rồi.
Người đàn ông nâng niu cô trong lòng bàn tay đã chết trong đám cháy năm đó rồi.
Người còn sống hiện tại là một con quỷ máu lạnh không có cảm xúc.
Cô đột nhiên khó thở, đầu co quắp, từ từ ngã xuống đất, cuộn tròn lại một chỗ, máu mũi chảy ra, nước nóng xả lên người cô khiến nó đỏ ửng lên.
Có người gõ cửa phòng tắm, giọng nói lạnh lùng và tà ác của Cố Ngộ Thù truyền đến: “Tôi đi đây, lần sau nếu cần tôi lại đến tìm em.”
Cả người cô run lên, trong đầu tràn ngập lời nói lúc động tình của Cố Ngộ Thù: “Diệp Tam Tuế, Nam Chi gần đây không tiện, cô làm người tình của tôi đi.”
Đầu cô đau dữ dội, ý thức trở nên mờ ảo.
Cố Ngộ Thù là nút thắt cô không thể gỡ được!
Nếu như, anh ta không nhận ra cô thì tốt biết bao!
Cô quay lại là để trả thù, không muốn dính dáng gì đến anh ta hết.
Gia đình họ Cố của Lương Thành lần này là chủ nhà, tổ chức một bữa tiệc tối trêи du thuyền lớn.
Diệp Trầm Phù nhẹ nhàng dìu người trong xe ra ngoài, cảm nhận được sự run rẩy của người bên cạnh, vỗ vỗ tay cô an ủi: “Tam Tuế, nếu sợ thì dừng lại?”
Diệp Tam Tuế thở chầm chậm, che giấu hốc mắt ửng đỏ: “Không thành vấn đề, em không sợ cái gì hết.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-tha-co-doc-ca-doi-con-thoai-mai-hon-yeu-anh/1373287/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.