Thời tiết chưa chuyển lạnh nhưng tiết đầu tiên học thể dục bên ngoài sân, sang tiết thứ hai cả lớp chuyển vào bên trong nhà thi đấu.
Cả lớp hơn ba mươi người chạy khởi động hai vòng. Sau đó nam sinh rủ nhau đi chơi bóng. Còn nữ sinh luyện tập ép dẻo trên đệm mềm trong sân bên cạnh. Tuy thầy giáo đã dặn dò mỗi người phải làm đủ số lần mới coi như đạt chuẩn, nhưng thực tế khi bắt đầu luyện tập, các nữ sinh đều đếm cách quãng cho đỡ mệt.
Hai người trong lớp tạo thành một nhóm, riêng Ngu Tinh một mình một góc.
Làm việc một mình vẫn hiệu quả. Ngu Tinh thành thật ép đủ số lần rồi cô ngồi sang một bên nghỉ ngơi.
Không lâu sau thầy giáo quay lại, hỏi cả lớp, ai cũng nói đã hoàn thành xong, nhóm đại tiểu thư ngồi trên đệm mềm nói chuyện đều tha thiết ngóng trông thầy giáo cho về lớp. Thầy giáo thể dục cũng lười, không đợi đến đúng giờ đã vỗ tay tuyên bố giải tán.
Thầy giáo vừa đi, một đám nữ sinh nhảy nhót đứng dậy. Cả bọn nhìn nhau ái ngại. Đệm mềm được nam sinh chuyển ra từ nhà kho, bây giờ tất cả bọn họ đều đang hăng say chơi bóng trên sân.
Khâu Hủy Ni nhíu mày, nói về phía Ngu Tinh: “Cậu mang đệm về nhà kho đi!”
Ngu Tinh đang thất thần. Cô có nước da trắng trời sinh, nếu trời lạnh thì cô có thể mặc đồng phục thể dục là áo dài quần dài. Nhưng đến mùa hè, muỗi ngày một nhiều, vết cắn trên đùi cô vẫn đang sưng.
Bỗng nhiên nghe Khâu Hủy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-thay-song-ngan/870434/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.