Editor: Lime – Berry
Beta: Động Bàng Geii
..o0o..
Lâm Hứa Hoán chống hai tay lên bàn, nghe thế lập tức hỏi: “Chân cậu bị làm sao vậy?”
Bùi Nhiên lắc đầu: “Không có gì đâu, hồi trước ở đại hội thể thao bị ngã một cái thôi.”
Tuy vết thương trên đùi đã gần như khỏi hẳn, nhưng để tránh bị nhiễm trùng, mấy ngày nay Bùi Nhiên đều mặc quần thun rộng rãi.
Nghiêm Chuẩn rũ mắt, nhìn chằm chằm vết thương đã kết vảy ở trên đùi của Bùi Nhiên. Mấy giây sau, cậu hơi mất tự nhiên mà kéo ống quần xuống.
“Kết vảy rồi.” Nghiêm Chuẩn nói.
“Ừm. ” Bùi Nhiên nói: “Đều sẽ thế này mà, qua một thời gian nữa là ổn thôi.”
Nghiêm Chuẩn không nói gì, chỉ là sau khi thu hồi tầm mắt, vết thương kia vẫn cứ quanh quẩn trong đầu anh.
Lâm Hứa Hoán cũng coi như là một nửa nhân vật công chúng, lượng fan hâm mộ của hắn trên Weibo có khi còn đông hơn cả những minh tinh nhỏ khác, cho nên ra khỏi cửa đều chuẩn bị đầy đủ, khẩu trang và nón đều phải mang lên. Trước khi ra đường huấn luyện viên còn móc mỉa hắn vài câu, bảo hắn yên tâm, bởi vì hắn đứng chung một chỗ với Nghiêm Chuẩn thì chẳng khác gì một tên trợ lý quèn cả.
Nhưng cũng vì lý do an toàn, huấn luyện viên vẫn đặt cho hắn một phòng riêng. Tuy bên ngoài nhà hàng có biển cấm hút thuốc, nhưng ngồi trong phòng riêng thì có ai quản được chứ. Lâm Hứa Hoán móc một bao thuốc lá ra, tiện tay đưa cho Bùi Nhiêu một điếu: “Nhiên Bảo Bối, cho cậu.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-thich-ban-trai-cau-tu-rat-lau-roi/481050/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.