Editor: Động Bàng Geii
Beta: Lime – Berry
..o0o..
Trận game này Bùi Nhiên vẫn không thể sống quá năm phút như ván trước, cậu nhìn kẻ địch nằm sấp ngay hòm xác của mình mà loot đồ, không nhịn được nhíu mày.
Game này vốn khó chơi đến thế à?
Cậu mở màn hình điện thoại lên, lướt nhìn tin nhắn hôm nay, trong đó tin nhắn của Lâm Khang là nhiều nhất, là ảnh chụp màn hình Tô Niệm đang nói luyên thuyên ở trong nhóm chat.
[Lâm Khang: (lịch sử tán gẫu) Cmn, bình thường đã thấy tên này chỉ hơi già mồm phiền toái, té ra còn là một thằng nói năng linh tinh nữa.]
[Lâm Khang: Rốt cuộc cậu chọc vào chỗ nào của cậu ta vậy? Có muốn tôi thêm cậu vào nhóm ba mặt một lời với cậu ta không? Yên tâm, tôi nhất định sẽ đứng ra giúp cậu.]
[Lâm Khang: Nếu cậu thật sự không tiện, thì anh em sẽ giúp cậu giáo huấn cậu ta, đều là bạn bè với nhau, cậu ta nói mấy lời này thật sự là không có ý tứ.]
[Bùi Nhiên: Không cần, cảm ơn cậu.]
[Bùi Nhiên: Không cần gửi mấy cái này cho tôi nữa đâu, lần sau mời cậu ăn cơm.]
Bùi Nhiên mở lịch sử tin nhắn ra nhìn lại một lần, trên mặt không có cảm xúc gì.
Thực ra những gì mà Tô Niệm nói cũng không phải là sai hoàn toàn, quả thật cậu không ưa gì cậu ta.
Lời mời ghép đội của Nghiêm Chuẩn gửi đến, Bùi Nhiên liền ném điện thoại sang một bên, chấp nhận lời mời.
“Ông chủ.” Giọng của Nghiêm Chuẩn có hơi khàn, hình như là vừa mới ngủ dậy.
Bùi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-thich-ban-trai-cau-tu-rat-lau-roi/481060/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.