Hô hấp ấm áp sát qua bên tai, mang theo hương chanh nhẹ nhàng lâu dài.
Đoạn Gia Diễn vẫn nhớ Lộ Tinh Từ uống bao nhiêu rượu, hơn nữa nhìn bộ dạng hiện tại của hắn, coi như không say, chắc chắn cũng không còn thanh tỉnh.
Người này như bom hẹn giờ, Đoạn Gia Diễn biết mình không thể cử động, nhưng cứ duy trì tư thế quay đầu lại nhìn đằng sau thật sự rất mỏi. Đoạn Gia Diễn chậm rãi quay đầu trở lại, dùng mọi khả năng không làm ảnh hưởng đến Lộ Tinh Từ.
Nhưng hành động này của cậu, hình như bị hắn lý giải thành ý tứ muốn trốn tránh.
Lộ Tinh Từ trói chặt bờ vai cậu, ôm cậu chặt hơn nữa.
“Em không muốn chạy.” Vừa nghĩ tới tình hình hiện tại của người này, Đoạn Gia Diễn nóng đầu, dùng mọi khả năng trấn định giải thích với hắn: “Anh không cần phải như vậy.”
Lộ Tinh Từ đáp một tiếng, lại không có ý định buông tay.
Đoạn Gia Diễn thăm dò thương lượng với hắn, cũng muốn dời đi lực chú ý của người này: “Thả lỏng tay ra có được hay không? Ôm như thế không mỏi?”
“Ừm.” Lộ Tinh Từ thuận theo lời cậu. Qua một lát, mới bổ sung: “Không mỏi.”
“….”
Đoạn Gia Diễn còn muốn giảng giải với hắn, Lộ Tinh Từ đột nhiên trầm mặc, đầu tựa vào cổ cậu.
Chân dài hắn chống xuống đất, ôm trọn Đoạn Gia Diễn vào lồng ngực. Tư thái vừa yếu thế vừa mang dục vọng chiếm hữu này có chút khác thường, dẫn đến những người khác không tự chủ được nhìn nhiều thêm mấy lần.
“Lộ ca làm sao vậy? Không thoải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-thich-tin-tuc-to-cua-cau/1865367/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.