Trước khi chuyển trường, Phương Nghiên Duy thường đi chơi thỏa thích ở các khu trò chơi điện tử với Lâm Dữ Tống.
Cậu không nghiện trò chơi, chỉ cảm thấy những hình thức giải trí mang tính cạnh tranh như vậy có thể giúp con người thư giãn tinh thần. Nhưng hôm nay, cậu lại chẳng thấy thả lỏng chút nào.
Lộ Chấp đứng thẳng tắp cạnh cậu, giữ khoảng cách vừa phải mà nhìn khiến cậu chơi đua mô tô điện tử một cách rất... tuân thủ luật giao thông.
Dường như chỉ cần tăng tốc một chút là có thể bị thu hồi bằng lái, hai phút ngắn ngủi mà cậu cảm thấy như ngồi trên đống lửa.
Học sinh giỏi với gương mặt băng lạnh, mặc bộ đồ thể thao trắng trông không hề hợp với những ánh đèn sặc sỡ của khu trò chơi.
Phương Nghiên Duy không chơi nổi nữa.
Cậu phớt lờ gương mặt lạnh lùng cao cấp của Lộ Chấp, đẩy người hắn ta ra rồi bước sang khu vực khác.
Lộ Chấp để mặc cậu nắm lấy mình, đi vô định về phía trước rồi cả hai dừng lại trước máy ném bóng.
Cũng khá náo nhiệt.
Phương Nghiên Duy cầm quả bóng rổ vững vàng ném vào rổ, mấy cô gái đã theo họ từ lâu bước lại gần để bắt chuyện.
Chơi ném bóng thì không sợ quá tốc độ, Phương Nghiên Duy chơi rất hứng thú.
Trên đầu ngón tay cậu còn dán miếng băng trắng lấy từ chỗ Lộ Chấp, cổ tay cậu linh hoạt xoay một cái, quả bóng liền bay chính xác vào rổ.
Mọi việc đều không có kế hoạch trước, cứ theo ý thích mà làm, đi đến đâu cũng trở thành tâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-thuc-su-khong-co-quyen-ru-cau-ta/1101739/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.