Phương Nghiên Duy cân nhắc kỹ, nếu cậu nói "không biết" thì rất có thể giây tiếp theo Lộ Chấp sẽ lấy chuỗi Phật châu đập lên đầu cậu.
"Tôi có thể nhảy ra khỏi xe không?" Phương Nghiên Duy lịch sự hỏi.
Lộ Chấp: "Nếu cậu nhất định phải nhảy thì chờ một chút đã."
Phương Nghiên Duy:?
Lộ Chấp chuyển động tay lái, chiếc Bentley màu đen nhập vào dòng xe cộ, lướt qua một chiếc xe đang chầm chậm chạy rồi tăng tốc lao lên đường cao tốc.
Tốc độ xe sát ngưỡng giới hạn, Lộ Chấp với giọng điệu thản nhiên lên tiếng: "Cậu có thể nhảy rồi."
Phương Nghiên Duy: "..."
Mẹ nó.
Nhảy cái rắm á.
Cậu kéo dây an toàn ra, buộc chặt mình vào ghế ngồi.
Bọn họ đi đâu đây?
Cậu mở bản đồ trên điện thoại bật định vị, theo dõi chấm xanh đang di chuyển trên màn hình một lúc, cậu cảm thấy hình như họ đang chạy ra khỏi thành phố hướng về vùng ngoại ô.
Qua kính chiếu hậu, cậu thấy chiếc xe của Tóc vàng và nhóm người kia dường như đang ra sức đuổi theo sau.
Nội dung buổi hẹn hò của đại ca là lái xe đua tốc độ à?
Thế này thì khôn khan quá đó, ai mà cảm động cho được.
"Phương Nghiên Duy." Lộ Chấp lên tiếng.
"Gì?" Phương Nghiên Duy bực bội hỏi.
Lộ Chấp dừng lại một chút, hắn nói: "Tôi chỉ muốn nói với cậu là trong túi giấy bên cạnh cậu có đồ ăn vặt mà cậu thích."
Phương Nghiên Duy nhìn sang bên trái, quả nhiên thấy một chiếc túi giấy lớn.
Cậu vội nhìn qua, thấy trong đó có nho khô, thạch nho và kẹo dẻo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-thuc-su-khong-co-quyen-ru-cau-ta/1101800/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.