Mười giờ sáng, cardroom vừa mở cửa vẫn còn rất vắng vẻ, trừ lễ tân sau quầy ra thì không còn ai khác nữa.
Ở vị trí gần cửa sổ trong sảnh, lễ tân kiêm luôn phục vụ đang bưng hai tách trà nóng lên, là trà Bích Loa Xuân mà Lưu Vĩnh Xương thích uống nhất.
Lưu Vĩnh Xương cầm tách trà nóng lên thổi thổi, nhìn Cận Chu đang ngồi đối diện hỏi: "Sao lại hẹn anh ra đây?"
Cardroom này là một trong những sản nghiệp lớn nhất của Lưu Vĩnh Xương, vì vị trí khá đắc địa, gần đây còn có tiểu khu nữa nên mở suốt bao nhiêu năm vẫn còn tồn tại được.
"Em nhớ lúc em đang học luật hình sự." Cận Chu nhìn lá trà trôi nổi trong tách trà, làn khói bốc lên che khuất đôi mắt không chút gợn sóng của cậu: "Em đã nhắc nhở anh là cardroom này của anh rất có thể bị tố cáo là tổ chức đánh bài bạc."
Có khách đến đây đánh mạt chược có khi một đêm thua gần mấy chục vạn. Tuy là không phải Lưu Vĩnh Xương dụ dỗ người ta đến đây chơi, nhưng nếu thật sự xảy ra chuyện gì thì Lưu Vĩnh Xương cũng không thể thoát khỏi liên can.
"Vậy nên sau này anh cũng không mở mấy chỗ liên quan đến bài bạc nữa." Lưu Vĩnh Xương nhấp một ngụm trà nóng, hai hàng chân mày khẽ nhíu lại: "Sao đột nhiên lại nhắc đến chuyện này?"
"Lúc anh mới mở quán bar." Cận Chu vẫn rũ hai mắt xuống, không nhanh không chậm nói: "Anh còn mắt nhắm mắt mở bỏ qua cho đám người đến đó bán thuốc, là em bảo anh đừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-trang-rong/2408781/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.