Chúng ta không thể lựa chọn cuộc sống mà mình muốn nhưng ít nhất cũng có thể lựa chọn không sống cuộc sống mà mình không muốn. 1 Chí Hào không liên lạc lại với Tiểu Quân, cô cũng không liên lạc với anh nữa. Thời gian cứ thế trôi đi, cô dần dần cảm thấy cuộc đời mình đã lật sang một trang mới. Như vậy là tốt nhất. Cô không thể làm gì để vội vã tìm cái chết, càng hy vọng người khác cũng đừng làm vậy với cô. Sau này, mỗi lần nhắc đến chuyến đi Tây Sơn thì Mỹ Mỹ đều cảm thấy vô cùng thích thú, tự cho là mình đã lập chiến tích phi phàm và ấn tay lên ngực cảm động nói: - Tiểu Quân! Cậu nói xem, tớ có phải là người phụ nữ quan trọng nhất trong cuộc đời cậu không? Nếu không phải là tớ thì liệu cậu và Khởi Trung có thể nhanh chóng đến với nhau như vậy không? Mỗi lần như vậy, Tiểu Quân không biết trả lời thế nào mà chỉ mỉm cười nhưng lại không biết mình cười điều gì. Thực ra, cô không thể nào nhớ rõ rốt cuộc tối hôm đó đã xảy ra chuyện gì? Cô chỉ nhớ rằng hôm sau, mọi người đều thừa nhận mối quan hệ giữa cô và Khởi Trung, đến cả bản thân cô cũng không tìm được lý do phủ nhận. Một người con gái canh ba nửa đêm được người con trai cõng về lại còn cười ngốc ngếch đòi được anh ôm, anh hôn thì làm gì có tư cách phủ nhận quan hệ giữa cô ấy và anh chứ? Hơn nữa, cô cũng không ghét Khởi Trung mà thậm chí còn hơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-va-ban-trai-kinh-te/437485/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.