Cuộc đời con người giống như việc leo núi, có lúc bạn nghĩ rằng mình đã rơi xuống vực sâu nhưng ngoái đầu nhìn lại thì thấy mình đang ở trên một con đường rộng lớn khác.
1
Sau khi bước ra khỏi công ty Khởi Hoa, Tiểu Quân vẫn không dám tin. Mọi thứ xảy ra quá nhanh! Quãng thời gian vừa qua của cô thật vất vả! Tình yêu và sự nghiệp đều không được thuận lợi. Nhiều thứ cô muốn đạt được đều tan thành bong bóng. Thật không ngờ đến đỉnh núi quay đầu lại, trong nháy mắt bầu trời trên đầu mình đã thay đổi. Những điều kiện mà Ngô Tuệ đưa ra đều là những điều cô theo đuổi trong công việc bao nhiêu năm nay. Tuy vừa rồi cô vẫn chưa nhận lời nhưng trong lòng đã sớm có quyết định, nếu không phải không muốn thể hiện sự vội vã trước mặt Ngô Tuệ thì cô đã lập tức gật đầu rồi.
Trời tối, đèn đường đã bật sáng. Cô bỗng sực tỉnh và nhớ tới một chuyện hôm nay cần phải làm, cúi đầu nhìn đồng hồ thì đã sáu rưỡi. Hít một hơi thật sâu, cô co chân chạy trên vỉa hè.
Tiểu Quân ngồi trên taxi rồi mới lấy điện thoại ra gọi cho Khởi Trung. Trước những cuộc họp quan trọng, cô thường có thói quen để điện thoại ở chế độ im lặng. Bây giờ mở điện thoại ra thì có hàng loạt cuộc gọi nhỡ, đều là của Khởi Trung gọi đến.
Khởi Trung là một người đàn ông có lòng kiên nhẫn, đặc biệt là đối với cô. Hôm nay, anh đã gọi cho cô rất nhiều cuộc điện thoại trong một khoảng thời gian
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-va-ban-trai-kinh-te/437617/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.