Biên tập: Mai Như Anh
“Vậy à?” Có một loại cảm giác khó chịu khi bị người nhìn thấu, Bạch Thuần Khiết vẻ mặt tiếc nuối thở dài mà nói “Thật sự là tôi rất muốn tham gia, nhưng mà... Radio không có cách nào trưng gương mặt ra. Còn tôi đây là người không thích hợp với sự khiêm tốn như vậy. Loại độc thân quá lâu giống chúng tôi thiếu thốn tình yêu nghiêm trọng, càng thích hợp để dùng hình tượng thanh cao trong sáng để biểu diễn ở trước mặt mọi người. Cho nên, thật ngại quá!” Đưa trả lại danh thiếp về trong tay người đàn ông, Bạch Thuần Khiết lấy xuống bao “Kẹo” kia ở trên giá ném vào giỏ của xe mua sắm rồi nghênh ngang biến mất cuối giá hàng.
“Thanh cao trong sáng?” Cầm trong tay danh thiếp, cố nén khỏi bật cười.
***
Ở quầy tính tiền, Lục Cảnh Hàng nhặt những món sản phẩm mà thu ngân viên của siêu thị đã quẹt qua máy quét cất vào túi bảo vệ môi trường. Ngay khi hắn đưa tay cầm lấy bịch “Kẹo” để nhét vào túi thực phẩm túi thì Bạch Thuần Khiết quát to một tiếng. “Đây không phải để ăn!”
( Bịch Kẹo được hiểu nghĩa là BVS mà các chị em phụ nữ hay dùng nhá)
Anh cau mày rụt tay lại nhìn hàng chữ in trên mặt gói, lập tức xấu hổ tới cực điểm. Bị thu ngân viên mỉm cười nhìn nhìn thì mặt của anh lại càng nóng tợn. Đứng ở một bên nhìn người nào đó vẻ mặt ửng đỏ, Bạch Thuần Khiết khẽ cong môi, thời buổi này còn có thể nhìn thấy đàn ông biết đỏ mặt thì thật sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-va-boss-that-trong-sang/869/chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.