"Chào buổi sáng." Tô Phách chào hỏi bọn họ.
Đồng An Chi "Ơ" một tiếng đầy kinh ngạc: "Anh cắt tóc rồi à?"
Thanh Tranh cũng phát hiện ra tóc của Tô phách so với lúc cô nhìn thấy anh ở nhà hát ngắn đi không ít, cực kì mát mẽ và đẹp mắt: "Chào buổi sáng, Tô..." Cái gì Tô giờ nhỉ? Nếu trực tiếp gọi thẳng tên người ta thì rất kì quặc, mà cô biết có một số fan sẽ gọi diễn viên hí kịch mình thích bằng ông chủ.
"Ông chủ Tô."
Đồng An Chi cười nói: "Thanh Tranh, cô gọi anh ấy là Tô Phách được rồi."
Nhưng Thanh Tranh không thốt ra khỏi miệng nổi, có chút khó khăn.
Tô Phách rủ mắt xuống nhìn Thanh Tranh: "Cô cứ tùy ý gọi."
ĐồngAn Chi lại hỏi Tô phách: "Hôm nay anh tới muộn hơn ngày thường, sao lại đi rồi?"
"Hôm qua ngủ muộn." Nói xong, anh bước ngang qua bọn họ đi vào trong, bước hai bước, giống như đột nhiên nhớ ra chuyện gì, liền quay đầu lại hỏi, "Cô tới đây làm gì?"
Người anh hỏi là Thanh Tranh, nhưng trả lời anh lại là Đồng An Chi: "Thanh Tranh tới làm trợ lí cho đạo diễn Hứa, học tập tiếp xúc thực tiễn. Sau này anh đừng có mà bắt nạt Thanh Tranh như bắt bạt sư đệ sư muội, không đúng, không chỉ sư đệ sư muội, ngay cả sư huynh cậu cũng không tha."
Vẻ mặt Tô Phách như lười nói thêm lời thừa thải với cô ấy, liền bước đi ngay.
Đồng An Chi tám chuyện với Thanh Tranh: "Trước kia, Thẩm sư huynh cảm ơn anh ấy một việc, anh ấy liền trả lời một câu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-van-nho-anh-nhu-luc-ban-dau/2421955/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.