Người phụ nữ trung niên vừa bước đến sân trước mặc bộ kimono màu trắng thuần khiết, ngũ quan dịu dàng nhã nhặn, chính là chủ nhà, tên là Mieko.
Đột nhiên nhìn thấy cơ thể thịt béo toàn mỡ cùng chiếc quần đùi đỏ tươi, khóe miệng nữ chủ nhân không khống chế nổi giật liên tục, biểu cảm tí thì vỡ vụn.
Thấy bà ta đứng trên hành lang, Bàn Tử lờ đi đôi mắt cay xè của mọi người, quẹt quẹt đôi dép bước lên, dùng chất giọng lễ phép hỏi: "Ngài chính là chủ nhân nơi này sao?"
Mieko gật đầu, đáp nhỏ: "Đúng vậy."
Bàn Tử: "Tôi muốn mượn quần áo mặc, không biết chỗ ngài có đồ nam không?"
Mieko: "Mong cậu chờ một lát."
Đợi bà ta đi khuất bóng, mọi người nhỏ giọng nghị luận.
Có người khịa: "Ăn gan hùm mật gấu hay sao mà dám mượn đồ NPC, ngại mạng chưa đủ dài à?"
Bàn Tử coi như không nghe thấy.
Cũng vào lúc này Cao Dã từ bên ngoài bước vào, trên chân gã kéo theo con cún nhỏ lông trắng vàng đan xen, hình như thuộc giống chó Shiba.
Con cún gầm gừ giận dữ cắn chặt ống quần gã quyết không chịu nhả ra, cứ như kiểu thằng cha này giết cả lò nhà nó
Cao Dã: "Sao trông cậu khiếp hồn thế?"
Bàn Tử nhún vai, lộ ra biểu cảm anh tự hiểu đi ai rảnh đâu giải thích.
Cuối cùng Mieko mang một bộ quần áo đến.
Bàn Tử còn tưởng là kimono gì đó, kết quả chỉ là một bộ đồ thể thao thường ngày.
Anh ta lập tức nói cảm ơn rồi nhận lấy mặc, cực kỳ vừa người.
Con chó Shiba kia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-xuyen-thanh-virus-he-thong/209074/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.