Trên đường, Cố Phạn Hi lái xe nhanh như bay. Tôi cảm thấy có chút không thoải mái, hỏi anh, “Anh có thể lái xe chậm một chút hay không?”
Cố Phạn Hi mày cũng chưa động dù chỉ một chút, dùng sức dẫm mạnh chân ga.
Tôi che miệng lại, dựa vào cửa xe, nói, “Tôi thấy choáng đầu.”
Cố Phạn Hi vẫn không nói chuyện như cũ, chỉ là tốc độ xe thong thả chậm dần lại.
Anh dừng xe ở ven đường, quay đầu hung tợn nhìn tôi. Ánh mắt anh lạnh băng, như có một áp lực điên cuồng đang tức giận, đáy mắt đen như biển ngầm cuộn sóng. Giây phút này, tôi không hề nghi ngờ chút nào việc anh quyết tâm muốn bóp chết tôi.
“Vì sao mang thai không nói cho tôi?” Rất lâu sau, Cố Phạn Hi nghiến răng nghiến lợi hỏi, “Lý Thanh Ly, cô có phải cảm thấy bản thân mình rất có bản lĩnh hay không? Giết cả nhà tôi, bây giờ còn muốn giết cả con của tôi?”
Cả người tôi như rơi xuống hầm băng. Tôi run rẩy nhìn Cố Phạn Hi, môi không kìm được run run.
Chuyện cũ giống như một quyển bút kí màu đen, mỗi khi mở ra, chắc chắn đầm đìa toàn là máu tươi. Mấy năm nay, tôi cho rằng Cố Phạn Hi chỉ là không có cách nào đối mặt với tôi, tôi cho rằng anh hiểu nỗi đau trong lòng tôi thật ra cũng vô cùng sâu nặng. Nhưng tôi không hề nghĩ tới, anh thế mà lại lấy chuyện này để đả kích tôi.
“Anh tại sao lại nghĩ như vậy… Cố Phạn Hi, tôi yêu anh, tôi yêu anh anh có hiểu hay không!” Tôi nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-yeu-anh-anh-nho-nhung-co-ay/2517520/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.