Trên chiếc giường bừa bộn vì trận mưa xuân vừa rồi, Sanzu vứt cho Kokonoi một bộ đồ rồi lạnh lùng bỏ đi. Ra đến cửa, hắn lại có chút vui vẻ nhẹ cười.
-Koko cũng rất tuyệt nhỉ?-Sanzu
-......-Kokonoi
Thanh niên trên giường chỉ có thể nghiến răng rơi nước mắt, cậu hiện tại vẫn chưa thể cử động được, đợi đến khi cậu có thể đi được, thì trán của hắn chắc chắn sẽ lõm một lỗ.
-Cứ chờ đó!-Kokonoi
-Hửm...nói cái gì cơ?-Sanzu
Câu nói bé tí như vậy mà Sanzu hắn lại nghe được, bước chân liền dừng lại. Kokonoi im lặng nhìn hướng khác, cậu lại có chút run rẫy rồi, đáng ra cậu nên để hắn đi khuất rồi mới nói chứ.
-Mày định sẽ giết tao ngay khi cử động được sao?-Sanzu
-....-Kokonoi
Sanzu bật cười cợt nhã, đi lại trước giường.
-Đã định bỏ qua cho mày rồi Koko ạ....là mày khiêu khích tao nhé, lần này thì xác định liệt giường đi!-Sanzu
-Sanzu...thằng chó chết!!!-Kokonoi
Chiếc xe hơi đen tuyền dừng lại tại một tiệm sửa xe cũ kĩ, ánh đèn bên trong hắc ra phía ngoài, đôi mắt vô hồn trống rỗng nhìn vào bên trong, nơi có cậu thanh niên cao lớn ngồi tỉ mỉ vặn từng phụ kiện của chiếc motto.
-Lão đại, đã hơn một tiếng rồi....người có muốn vào trong không?-Kakuchou
Mikey có chút lưu luyến quay đầu.
-Không cần, lái xe đi!-Mikey
Chiếc xe rời đi, cậu thanh niên bên trong cũng thôi không vặn ốc vít nữa mà lẳng lặng quay ra bên ngoài, khóe môi khẽ run.
-Mi...key-Draken
-Chuyện gì vậy Draken?-Inui
-Không có gì !-Draken
Inui đem hộp cơm lại đặt bên cạnh Draken rồi xoắn tay áo bắt đầu làm việc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tokyo-revengers-keo-bong-huong-bac-ha/1025575/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.