Omiru còn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì thì Rindou đã bước qua khỏi gã, khuôn mặt vui vẻ tươi cười với người phía sau. Gã ngỡ ngàng quay đầu rồi bất chợt như hóa đá, hóa ra người mà Rindou vừa đưa tay ra đón không phải gã, đôi mắt xiếc lại nhìn người con trai cũng mặc trên người bộ âu phục trắng thanh nhã. Mái tóc xanh biếc đó, đôi mắt đó, khuôn mặt đó.....gã căm ghét nó đến tận xương tủy. Nhưng sao....trên mặt Angry bây giờ lại không thấy cái vết sẹo cũ nữa.
-Bất ngờ chứ...thằng ngốc!-Smiley
Gã giật mình quay đầu thì Ran và Smiley đã đứng ngay phía sau.
-Các người?-Omiiru
-Thời gian qua xem kịch có vui không? tưởng bon tao thực sự cãi nhau sao?-Ran
-Cái gì chứ?-Omiru
Omiru nghiến răng nghiến lợi, hai mắt đỏ ngầu nhìn Ran và Smiley. Gã không thể chấp nhận được, kế hoạch này của gã lại bị lật ngược dễ dàng như vậy. Sao Angry vẫn còn sống, sao Smiley lại biết sự thật. Hay là....bọn đàn em mà gã sai đi bắt hai người họ vào lúc đó đã bị Ran mua chuộc?
Omiru nghĩ đến đây thì đã chắc như in, mình thực sự đã bị chơi một vố đau rồi. Quay đầu nhìn Rindou ôn nhu nắm lấy tay Angry bước đến gần mà trong lòng đố kị và giận dữ không tả nổi. Angry nhìn thẳng vào đôi mắt ấy, khóe môi bỗng nhẹ đẩy cong. Sau cùng nắm tay Rindou bước đến.
-Mày đã nhớ lại tất cả?-Omiru
-Rindou, em không muốn trễ giờ lành, chúng ta đi thôi!-Angry
-Được!-Rindou
-Thằng khốn, là mày bài ra chuyện này có đúng không?-Omiru
Hai người một chút để ý đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tokyo-revengers-keo-bong-huong-bac-ha/533532/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.